Chương trước
Chương sau
Qua một hồi giao chiến thảm liệt, trên chiến trường Trung Đô lúc này, có vẻ như liên minh Nguyễn gia đang áp đảo tuyệt đối.
Lần lượt có các tu sĩ phía Tần gia bỏ mạng, hoặc nổ banh xác mà chết, hoặc bị chém đứt thủ cấp, tinh huyết văng tán loạn giữa trời.
Tuy nói làm vậy, nhưng nhân thủ liên quân Nguyễn gia tổn thương cũng không ít.
Ngoại trừ những cường giả Hóa Chân đang so chiêu trên cao ra, thì một đám tu sĩ Đại Thừa của phe Tần gia cũng không phải đồ vô dụng.
Sau khi giết chết một tu sĩ Hợp Thể kỳ của Hùng gia trước mặt, gia chủ Tần gia Tần Ích vội vàng hô:
- Phụ thân, đến lúc rồi!
Trên kia, lão già Tần Hoằng đang so chiêu cùng Nguyễn Nhạc lão gia tử, bỗng chốc cười gằn:
- Hôm nay tất cả các ngươi chạy đằng trời!
Nói xong, lão lập tức rút từ nhẫn trữ vật ra một đạo Tinh Di Phù khác, rồi mau chóng kích phát nó.
Ầm…! Ầm…!
Lại là một hắc sắc thông đạo khác được mở ra giữa trời, làm cho toàn trường kinh ngạc.
Tần gia lại muốn mời viện thủ ư?
Lần này bọn chúng lại gọi thêm ai nữa đây?
Chỉ vài hơi thở sau, bước ra từ thông đạo, ấy vậy mà lại là một đại quân yêu thú, toàn bộ đều là đại yêu đã hóa hình!
Đại quân kia phải có tới gần năm ngàn người, hơn nữa ai nấy đều mặc áo da hung mãnh, toàn thân tràn ngập yêu khí màu tím hồng. Kẻ có tu vi thấp nhất trong đó cũng phải là đại yêu Hợp Thể kỳ!
Thậm chí dẫn đầu đám yêu thú này còn có hai yêu tu Hóa Chân kỳ, Bạch Viêm Hổ và Chu Linh Linh vợ hắn, chính là người quen cũ của Thanh Ngọc!
Đại quân yêu thú này chắc chắn được triệu hồi đến từ Bạch Hổ Vực!
Thì ra Tần gia không chỉ mời mỗi một thần thú Bạch Hổ Độ Kiếp trung kỳ tới trợ trận, mà dường như còn huy động toàn bộ lực lượng Bạch Hổ Vực nữa!
Liên quân Nguyễn gia bỗng chốc lâm vào lo lắng.
Gần năm ngàn đại yêu tu vi Hợp Thể kỳ trở lên a!
Lúc này, đại quân yêu thú kia nhanh chóng tràn xuống chiến trường, mắt thấy đã sắp đánh tới nơi!
Đột nhiên, thần thú Bạch Hổ đang giả vờ “giao chiến” cùng với Hải Uyên Đảo Đảo chủ Viễn An gầm lên một tiếng dữ dội, sau đó nó cấp tốc biến lớn, toàn thân cao tới hơn ba mươi trượng!
Bạch Hổ sau khi hóa cuồng, thú thể nó ngập tràn khí thế, thần thú Độ Kiếp trung kỳ chi uy khuếch tán ra toàn bộ chiến trường, khiến cho ai nấy đều phải rùng mình toát mồ hôi lạnh.
- Grừừừ…!
Tần Hoằng đứng giữa trời cao cười như điên:
- Ha ha ha! Chịu chết đi!

Tinh thần liên quân Tần gia ngay lập tức phấn chấn trở lại, trên gương mặt một đám gia chủ và lão tổ tông các gia tộc bên đó lúc này đã cười sắp muốn nở hoa tới nơi!
Có hy vọng rồi!
Nhưng…
Trong sát na đó, thần thú Bạch Hổ lại giơ bộ móng vuốt khổng lồ của mình lên, đập thẳng xuống một đường rất nhẹ nhàng!
Một đạo trảo kình hình ba chiếc móng vuốt bằng thần thú chi nguyên sắc bén ngay lập tức hiển hiện ra trong hư không, rồi cắt thẳng xuống đầu một tên trưởng lão Hóa Chân trung kỳ của Chân Vũ Cung!
Đạo trảo kình kia không hề có uy thế kinh thiên động địa gì cả, thậm chí cũng chẳng có gió nổi mưa phun gì hết, cứ vậy mà trong nháy mắt đã xuyên qua người tên trưởng lão kia!
Phụt…!
Tên này ngay tức khắc bị cắt thành năm mảnh, chết không toàn thây, trong mắt hắn vẫn còn dang dở niềm tin chiến thắng!
Hắn cũng không ngờ mình chết như vậy?
Toàn trường kinh ngạc ngỡ ngàng.
Thần thú Bạch Hổ không phải tới trợ trận cho Tần gia sao?
Sao lại giết người phe mình rồi?
Nhưng bất ngờ chưa có dừng lại ở đó, mà đại quân yêu thú kia mới tới nơi, đã ngay lập tức công kích tu sĩ liên minh Tần gia!
Vô vàn tu sĩ Tần gia còn đang dang dở nụ cười trong khóe miệng, không chịu nổi một đòn tập kích bất ngờ, đã bị đánh thành thịt nát!
Thậm chí ba đại yêu Hóa Chân kỳ lúc đầu tới cùng thần thú Bạch Hổ cũng quay ra phản công đám cường giả Tần gia trong nháy mắt!
Con ngươi lão già Tần Hoằng kia dường như muốn nứt ra tới nơi, lão gầm lên một tiếng kinh thiên động địa:
- Lũ khốn các ngươi! Lũ phản phúc! Bản tôn đã đưa cho…
Nhưng chưa kịp để lão già này nói hết câu, thì một thương ảnh vàng chóe của Nguyễn Nhạc lão gia tử đã phóng tới, kèm theo điệu cười mỉa mai:
- Ngươi tưởng ai cũng muốn làm cẩu nô như ngươi sao?
Tần Hoằng triệt để điên cuồng rồi, Hắc Huyết Bá Hồng Đao trên tay lão liên tiếp khua loạn, vừa đối kháng với Nguyễn Nhạc lão gia tử, vừa gào lên dữ tợn:
- Giết! Giết hết lũ súc sinh này cho taaa…!
Ở bên dưới, Thanh Ngọc đang chém giết cùng một đám Nhân Diện Ảnh Thù thấy cảnh này thì khóe miệng cũng khẽ nhếch lên đôi chút.
Hắn biết, lão già Tần Hoằng kia chắc chắn còn chưa lật hết những con bài của mình ra đâu.
Thực ra muốn chém giết lão cũng rất đơn giản, chỉ cần chúng nữ cho lão một Hằng Thiên Chi Uy là được rồi, nhưng như vậy ắt sẽ lưu lại hậu họa.
Không biết đám Tiên Tộc và Quỷ Ảnh Tộc kia còn lưu lại những hậu thủ gì trên tinh cầu này nữa, nên Thanh Ngọc muốn qua một trận đại chiến này, xử lý triệt để.
Chờ khi nào tu vi của hắn mạnh mẽ hơn, Thanh Ngọc sẽ đi đại náo cái Hà Quang Tiên Trạm, cắt đứt mọi hy vọng của lũ xâm lược này.
Qua một hồi giao tranh, trên thân mình Thanh Ngọc cũng đã có vài vết thương nghiêm trọng.

Tuy nói là hắn thông qua【Thái Thượng Song Tình Kiếm】dùng Hồn lực tấn công đám Nhân Diện Ảnh Thù kia, nhưng tu vi Khí cảnh của bọn chúng lại cao hơn Thanh Ngọc quá nhiều!
Hắn mới chỉ là Hóa Thần hậu kỳ thôi!
Bọn nhện kia có tu vi Hóa Chân trung kỳ đấy.
Nếu không phải Thanh Ngọc không sợ uy áp của chúng tỏa ra, thì hắn cũng chẳng thể nào đối chiến với đám quỷ quái mặt người này.
Nơi ngực Thanh Ngọc hiện tại đã có hai lỗ thủng, kim huyết tràn ra, do bị trúng hai chiếc nanh nhọn sắc bén của đám Nhân Diện Ảnh Thù.
Trên mấy chiếc nanh này có kịch độc, cũng may mà Thanh Ngọc đã uống Tị Độc Thánh Thủy, nếu không bây giờ hẳn đã hóa thành một bộ xương khô.
Trước mặt hắn lúc này chỉ còn ba mươi ba con Nhân Diện Ảnh Thù.
Nói thì dễ, nhưng cũng không đơn giản như vậy.
Vừa rồi khi thi triển【Kiếm Phi Diệt Thần】, Thanh Ngọc đã tiêu hao tới hơn bảy thành Hồn lực dự trữ của mình, bây giờ chỉ còn hai thành mà thôi.
Với hai thành Hồn lực này, hắn chỉ có thể đối kháng đơn mục tiêu, từ từ chém giết số nhện này.
Đám Nhân Diện Ảnh Thù kia cũng vô cùng thông minh, chúng biết không thể so đấu với Thanh Ngọc bằng Hồn lực, nên đã bắt đầu sử dụng những cái chân sắc nhọn khủng bố của mình để tấn công trực diện.
Xung quanh khu vực Thanh Ngọc đang đứng, hôi sắc độc vụ vẫn lan tràn, không ai có thể trợ giúp cho hắn cả!
Thái Phi đang đứng ngoài xa chém giết đám tu sĩ liên minh Tần gia, thi thoảng lại ngước mắt về phía này, trong thâm tâm nàng cũng lo lắng không thôi!
Phịch…!
Một chiếc nanh nhọn sắc bén nữa lại xuyên qua bụng Thanh Ngọc, làm hắn đang vung kiếm lên cũng phải phun ra máu tươi.
Thể lực và Hồn lực của Thanh Ngọc lúc này đã dần dần cạn đáy, nhưng hắn vẫn cố chấp vung mạnh song kiếm, điên cuồng chém giết với đám Nhân Diện Ảnh Thù trước mặt.
Một khắc sơ ý, Thanh Ngọc bị một cái chân nhện khổng lồ quật vào ngang lưng, thân thể hắn trúng chiêu văng ra đoạn xa, đâm sầm xuống một tòa đình viện của Tề gia thủ phủ bên dưới!
Hơi thở của Thanh Ngọc đã vô cùng nặng nề, hắn nằm bệt dưới đất, toàn thân nhức mỏi không dậy nổi, tinh huyết vàng kim từ các vết thương đang tuôn trào dữ dội, nguy trong sớm tối!
Một đám Nhân Diện Ảnh Thù thấy vậy hưng phấn không thôi, chúng nhe bộ răng sắc nhọn trên gương mặt dữ tợn của mình mà cười lên những âm thanh quỷ quái.
- Kha kha kha…!
Bầy Nhân Diện Ảnh Thù muốn diệt cỏ tận gốc, ngay lập tức tà tà bay xuống nơi Thanh Ngọc đang nằm đó, ý đồ muốn kết liễu hắn, diệt trừ hậu họa!
Chúng nữ từ đằng xa thấy vậy vô cùng lo lắng, nhưng chưa biết phải làm sao cho tốt!
- Phu quân!
- Phu quân, gắng lên…
Chúng nữ kinh hô, nhao nhao chạy lại bên này, nhưng hôi sắc độc vụ vẫn còn lởn vởn ở đó, các nàng không tài nào tiến lại gần.
Đúng lúc này, một mũi tên không biết từ đâu bay đến…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.