Thanh Ngọc ở bên cạnh khoanh tay vào nhau nói lời khách sáo:
- Không ngờ Tần huynh lại là tu sĩ Ám hệ, Nguyễn mỗ hôm nay được mở mang tầm mắt rồi!
Tần Ba tức tốc thi pháp, tay liên tục kết vô số thủ ấn, nhưng vẫn đáp lại:
- Chút tài mọn mà thôi, Nguyễn huynh đừng chê cười!
- Tháp này tên là gì vậy Tần huynh?
- À, đây là Trấn Quang Tháp, bảo vật gia truyền của Tần gia đấy!
Hai người cứ thế tâm sự, có vẻ không coi đám địch nhân trong Đạo Môn kia ra gì cả, làm sắc mặt tất cả mọi người phải giật giật vài cái.
Có chắc là tới đây đánh chiếm đại kỳ hay không?
Sao có vẻ giống một buổi đi dạo vậy?
Lúc này, Trấn Quang Tháp đen kịt khổng lồ sau lưng Tần Ba kia bắt đầu từ từ chậm rãi xoay tròn, vô số linh khí trong thiên địa bị hấp dẫn về đây, tạo nên một vòi long quyển phong trắng ngần to lớn trong không trung.
Từ ngọn hắc tháp bảy tầng cao trăm trượng kia bắt đầu tỏa ra những tia sáng đen kịt, làm âm u cả một góc chính Bắc Luận Võ Thành.
Cuồng phong loạn vũ, thiên địa biến sắc, hắc quang từ Trấn Quang Tháp tỏa ra đã che lấp cả ánh dương, toàn bộ khu vực quanh đây lúc này trời đất đã dần dần tối thui lại. Mặc dù bây giờ mới là buổi sáng nhưng khiến cho người ta tưởng nơi này đã sắp chiều tà đến nơi.
Ầm…Ầm…
Từng âm thanh rung động kịch liệt vang lên, khiến cho hàng vạn cặp mắt đang quan chiến ở bên ngoài Luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-de-quan/1170978/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.