Ở giữa biển khơi rộng lớn, từ đằng xa Thanh Ngọc đã nhìn thấy một hòn đảo âm u vô cùng, giống y như là ngọn Trình Phong mà trước đây hắn đã đi qua vậy.
Một đường tiến thẳng, Thanh Ngọc không chần chờ mà bước chân lên đảo. Ở bên trong cũng không có âm hồn nào cả, chỉ có một vùng đất chết mà thôi. Đất đai khô cằn, không có sinh linh tồn tại.
Ở đằng xa có một cái cây khổng lồ, nó đang hấp thụ linh khí trong thiên địa, nhưng lại tỏa ra một loại khói đen như mực, không biết có tác hại gì.
Vừa mới bước vào, Thanh Ngọc đã thấy ngay trước mặt mình là một tên Quỷ Ảnh tộc Hóa Thần hậu kỳ, không ngoài dự đoán của hắn.
Tên Quỷ Ảnh tộc này không cầm vũ khí gì cả, cũng chẳng nói năng gì, vừa ra tay đã tung ngay ra sát chiêu.
Hắn ném ra mười tám cái phi đao, hóa thành một loại đao trận, muốn kích sát Thanh Ngọc.
Phi đao trận tỏa ra những đường cắt sắc lẻm, chỉ mới vừa hình thành thôi đã khiến Thanh Ngọc thụ thương, y phục và thân thể có vô số nhát cắt bén ngọt, nếu chờ thêm một lúc nữa thì chắc chắn bị cắt thành muôn mảnh mà chết không thể nghi ngờ.
Thanh Ngọc bình tĩnh, chỉ dùng tay trái cầm Huyễn Diệt gạt phăng hết số phi đao này theo một quỹ tích kỳ lạ. Tất cả phi đao ngay lập tức đều bị đánh bay ra ngoài, không hợp thành sát cục được nữa. Tên Quỷ Ảnh tộc sửng sốt một chút, không ngờ được sát chiêu của mình lại dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-de-quan/1170863/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.