Lạc Thịnh Nghĩa cảm thấy trêu đùa người ta đủ rồi, còn "săn sóc" đắp kín chăn cho Mạnh Khanh, đóng cửa vừa bước ra đã nhìn thấy đại ca nhà mình chắp tay sau lưng đứng ngoài cửa.
Lạc Thịnh Nghĩa sửng sốt, đi qua, nói: "Đại ca ngươi sao không ở trong phòng với chị dâu, lại chạy ra ngoài cho gió lạnh thổi."
Lạc Thịnh Vũ xoay người nhìn hắn, trầm ngâm: "Ta vốn muốn đi hỏi xem Mạnh Khanh kia ý đồ đến là vì sao, nhưng nghe Kiến Đông nói ngươi đi vào, liền chờ ngươi ở đây."
"Thì ra là như vậy. Ta cũng đang khó hiểu, Mạnh Khanh sao lại đụng phải hai lần với chúng ta, chẳng lẽ là nghe được chuyện long lân thất bảo cung mà tới? Nhưng càng kỳ lạ chính là Mạnh Khanh vì sao muốn bắt cóc chị dâu chứ?" Lạc Thịnh Nghĩa cầm quạt xếp trong tay gõ.
"Ta cũng có chuyện khó hiểu." Lạc Thịnh Vũ nói: "Ngươi trước đây biết Mạnh Khanh?"
"A..." Lạc Thịnh Nghĩa hô một tiếng, giả bộ kinh ngạc nói: "Xem ra đại ca ngươi đứng ở nơi này nửa ngày, đùa giỡn mỹ nhân ngươi đều nhìn thấy rồi." Xong sờ sờ mũi nói tiếp: "Thật ra ta trước đây không biết hắn là ai, mấy năm trước lúc ra ngoài du ngoạn ngẫu nhiên đụng phải. Vốn là người kia đã cứu ta một mạng, ta biết ơn còn không kịp, nhưng ai ngờ hắn lại đem ta thí nghiệm thuốc." Vừa nói xong vừa bĩu môi, bản lĩnh dùng thuốc của Mạnh Khanh là nổi danh trên giang hồ, chẳng những có thể cứu người, hạ độc hại người lại càng lợi hại. Tình huống lúc đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau/88697/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.