Tiểu Trúc vốn nhìn nửa thân trần của y, thân thể người nọ cường tráng hơn mình rất nhiều. Nghe y nói muốn hai người cùng nhau tắm, vội vàng lắc đầu, "Không cần, chính ngươi tắm đi, ta không tắm."
Lạc Thịnh Vũ ái muội cười cười, nói: "Vội một ngày đường không tắm sẽ không mệt mỏi sao?" Nói xong cởi cả quần ngồi vào trong thùng tắm.
Tiểu Trúc vẫn không ngừng lắc đầu, nói: "Ta không mệt."
"Không mệt? Vậy thì tốt." Lạc Thịnh Vũ vẫy vẫy tay, gọi hắn qua, "Vậy làm phiền phu nhân, giúp ta tắm rửa."
Tiểu Trúc do dự một chút liền đi qua, lúc hắn ở tại Sở gia mặc dù từng làm rất nhiều việc, nhưng hắn còn chưa có giúp người ta tắm rửa bao giờ... Cầm khăn bên cạnh thùng tắm giúp y vẩy vẩy nước, lẩm bẩm mấy câu.
Lạc Thịnh Vũ ban đầu còn tưởng rằng Sở đại tiểu thư không vui, vẩy y đầu đầy nước. Nhưng ngẩng đầu liền nhìn thấy mày dài xinh đẹp của người nọ nhíu lại, bộ dáng tựa hồ rất nghiêm túc. Không khỏi cười ra tiếng, nghĩ đến Sở Diệu Y cũng coi là thiên kim đại tiểu thư, trước kia nhất định chưa từng giúp người ta tắm, đương nhiên cũng không biết cái gì.
Tiểu Trúc sợ làm ướt tay áo, bộ quần áo này dầu gì nhìn qua quý muốn chết, liền vén tay áo lên trên khuỷu tay, lộ ra cánh tay trơn bóng. Cau mày cầm khăn chà đi chà lại trên lưng y, cũng không dám dùng sức, ngược lại khiến cho trên lưng Lạc Thịnh Vũ ngưa ngứa.
Tay Tiểu Trúc chẳng mềm mại không xương giống như tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau/88686/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.