Tiểu Trúc sửng sốt nửa ngày, đi ngắm... hoa?... Rất phong nhã, có điều hắn không hiểu hoa cũng không có tâm tình ngắm hoa, hắn thật sự không muốn đi.
Hắn vốn muốn nói không đi, sai người đưa lời nhắn là được. Nhưng tiểu nha hoàn trong viện lại nói: "Phu nhân vẫn nên đi xem một chút, Lam phu nhân kia mặc dù là một tiểu thiếp, nhưng lại được lão phu nhân thích, hơn nữa trang chủ cũng sủng. Nếu như không đi, nhất định sẽ bị nói."
Tiểu Trúc thật ra cảm thấy mình bị nói thì cứ nói đi, dù sao mọi người không muốn gặp hắn mới tốt, tốt nhất là không có ai muốn tìm đến mình, đừng tới viện này. Có điều nhìn bộ dáng tiểu nha hoàn khó xử cũng không tiện cự tuyệt, dù sao chủ tử không được sủng, làm nữ tỳ cũng bị liên lụy.
Tiểu Trúc đành phải mang theo Lục Hoàn cùng nhau lề mà lề mề đi đến phía sau hoa viên, bây giờ cũng đã là mùa thu, không biết còn có thể có hoa gì đẹp, mặt hắn không tình nguyện.
Đến cửa hoa viên, đã nghe thấy bên trong có tiếng cười duyên "hì hì" của nữ tử. Sau khi đi vào, bên cạnh vườn hoa có một cái đình nhỏ, trong đình có một bàn đá nhỏ, bốn phía bàn đều đã ngồi đầy người, chính là bốn tiểu thiếp của Lạc Thịnh Vũ kia.
"Ô, Y tỷ tỷ đến rồi." Nữ tử xinh đẹp nhìn thấy Tiểu Trúc tới cửa mở miệng nói đầu tiên, cười bưng chén trên bàn lên nhấp nhấp.
"Tôn tỷ tỷ cũng không phải." Một nữ tử váy lục đối diện cười nói: "Chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau/88683/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.