Hai tay Mạnh Trúc nắm chặt thành quyền, thân thể run rẩy vô cùng, xương cốt toàn thân đều phát ra tiếng vang khẽ. Hai mắt hắn đỏ ngầu, liền muốn vung tay mở toang cửa, nhưng động tác phân nửa lại miễn cưỡng dừng lại.
Mạnh Trúc đột nhiên xoay người, thân hình vừa động, trước mắt xẹt một cái, bóng người màu lam ấy đã lướt qua. Hắn triển khai khinh công lên xuống mấy cái, nâng chưởng vỗ, cửa phòng liền mở. Mấy đệ tử canh giữ ngoài cửa Lạc Thịnh Vũ, cũng chưa kịp phản ứng, đã thấy cốc chủ đi vào.
Lạc Thịnh Vũ cũng là có chút kinh ngạc, nghĩ Mạnh Trúc mới đi, không hiểu được sao lại đột nhiên quay về. Liền nhìn thấy bóng xanh ấy, trong giây lát đã vòng qua bình phong lấn sang đây. Trên gương mặt vốn bình tĩnh, lúc này mùi hung bạo dày đặc.
"Lạc Thịnh Vũ!" Mạnh Trúc quả thực nghiến răng nghiến lợi, một chưởng liền vỗ về phía mặt Lạc Thịnh Vũ.
Nội lực Lạc Thịnh Vũ bị chặn, mắt thấy một chưởng này của hắn cũng không phải là trò đùa, cứng rắn nhận khẳng định là không được, vội vàng xoay người rất nhanh né tránh, may mà né qua.
Một kích kia của Mạnh Trúc không trúng, chỉ cảm thấy tức muốn nổi điên. Hắn đứng ở cửa, nghe thấy thanh âm bên trong còn sửng sốt một lúc, người bên trong mặc dù cố cắn môi không phát ra âm thanh, nhưng lấy tu vi võ công của Mạnh Trúc sao có thể nghe không được, lại sao có thể không biết hai người đang làm chuyện gì.
"Ngươi làm sao vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau/2564229/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.