"Dùng tay giúp ta đi." Lạc Thịnh Vũ trái lại sắc mặt thản nhiên, còn chứa nụ cười, bắt lấy tay Tiểu Trúc kéo đến phía trên thứ đang cứng rắn của mình.
"A!" Tiểu Trúc thở nhẹ một tiếng, sợ run cả người, hắn theo phản xạ muốn rút tay về, nhưng bị Lạc Thịnh Vũ nắm cổ tay, cũng không rút về được. Thứ cứng rắn nóng bỏng dưới tay khiến năm ngón tay hắn đều nổ tung, nhưng lòng bàn tay vẫn chỉ có thể dán phía trên.
Tiểu Trúc do dự nửa ngày, nhìn thấy nụ cười trên mặt Lạc Thịnh Vũ không khỏi có chút phiền muộn, mọi người đều là nam nhân, sao chỉ chính mình cảm thấy xấu hổ. Dứt khoát cắn răng một cái nhắm chặt mắt lại, năm ngón tay khép mở, bọc lấy thứ cứng rắn kia, trượt lên xuống qua lại.
Đây cũng có vài phần cảm giác thấy chết không sờn... Nhưng mặc dù cắn răng, ngón tay vẫn run rẩy rất khẽ, để lộ ra sự căng thẳng của chủ nhân.
Hô hấp của Lạc Thịnh Vũ nặng nề hơn nhiều, trán đè nơi bả vai Tiểu Trúc, tay nắm eo hắn không khỏi càng ngày càng nặng.
"Ưm..." Tiểu Trúc khẽ rên một tiếng, sức tay người nọ rất lớn, nắm eo hắn tê rần, không kìm nổi khí lực trên tay mình cũng gia tăng mấy phần.
"Ào" một tiếng, Lạc Thịnh Vũ bỗng nhiên ôm hông hắn đứng lên. Tiểu Trúc cả kinh đôi chân theo bản năng vòng bên hông y, tay cũng ôm lấy cổ y, chỉ sợ y quăng mình ra, "Sao vậy?"
Lạc Thịnh Vũ cũng không nói, vươn tay vào trong ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau/2564189/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.