Tiểu Hạ nhìn theo chỉ có thể lắc đầu cười cười. Đương nhiên thứ thuốc mà cô cho nam tử kia dùng không phải Xuân Phong Kỳ Dược mà chỉ là một dạng thuốc xổ mà thôi. Gã kia sẽ chữa được chứng tắc khí để là điều Tiểu Hạ có thể dùng đầu của cô ra đam bảo.
Chỉ là bảy bảy bốn chín lần đi đại tiểu tiện, tên kia chắc chắn không dám gây khó dễ với cô nữa. Thậm chí vừa thấy mặt đã phải bỏ đi luôn ấy chứ.
Dù tuổi tác Tiểu Hạ vì tên kia cũng chẳng chênh lệch nhiều, nhưng đem nó so với Cổ Ma thì tên kia còn xếp dưới chắt chút chít nữa kìa. Vậy mà dám len mặt này nọ trước mặt lão, lão không bẻ cổ Y đã là nhân từ lắm.
Mà không biết tên kia tin lời Tiểu Hạ, gọi tình nhân tương lai đến làm chuyện đó thì sao nhỉ?
Tiểu Hạ nghĩ đến viễn cảnh đó, liền nở nụ cười đắc ý.
Dường như ăn hiếp mấy ga mỹ Nam tử cũng là một thú vui khó tả.
Tam gác chuyện đó sang một bên. Mặt trời đã sắp khuất núi. Nghĩ rằng chẳng còn ai lưu lại Đan Phòng, Tiểu Hạ liền đóng cửa trở về Dược Viên.
Nhưng trước đó cô còn Đi đưa thuốctrị ngoại thương cho Đại Bảo.
Từ khi hắn ngộ ra mục tiêu trở thành kẻ có nhục thể mạnh nhất Đông Dương Cung, buổi tập của hắn kéo dài gần như cả ngày.
Ngoại trừ thời gian ăn uống và nhận thuốc của Tiểu Hạ. Ban ngày, ít ai thấy hắn ngồi không một chỗ.
Lại thêm có thuốc trị ngoại thương, giãn gân cốt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau-trong-sinh-tieu-nha-dau/57959/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.