“Ngay từ đầu ngươi bắt tiểu đạo trưởng kia là vì để hắn làm nhân chứng sao?”
“Đúng vậy.”
“Người đâu?”
“Vừa thả.”
Hạ Văn Hi trầm tư một lúc rồi hỏi: “Ngươi đã sớm dự đoán được Cố Tiêu sẽ giết những người đó sao?”
“Ừ.”
Mặc kệ hôm qua hắn có đi hay không đi, những người đó đều sẽ chết. Trong đó nguyên do chẳng qua là ‘ý thức lãnh địa’ mà thôi. Trong mắt Cố Tiêu, Cố Trầm Uyên chính là con mồi của nó, những người đó động đến hắn, Cố Tiêu tất nhiên là không nhìn thuận mắt – ngay cả đó là kế hoạch của Cố Tiêu, mà những người đó là quân cờ của Cố Tiêu đi nữa, cũng không được.
Dùng một câu nói của hậu thế mà nói chính là “Ta giết ngươi thì được, nhưng người khác động đến ngươi một chút cũng không được.”
Không liên quan gì đến tình cảm.
Chỉ là ‘ý thức lãnh địa’ mà thôi.
Hạ Văn Hi không hiểu nguyên nhân trong đó, cũng không muốn biết, chung quy biết hết tất cả mọi chuyện rối ren đối với y mà nói thì thật sự có chút mệt, cho nên, biết kết quả là được rồi.
“Người sau đó là Cố Tiêu thật sao?”
Cố Trầm Uyên ‘ừm’ một tiếng, nghĩ nghĩ, bổ sung: “Nếu hắn không ở trên núi Thanh Thành thì đã không dụ ta đến được rồi.”
Chẳng qua trước đó không tìm thấy vị trí cụ thể mà thôi.
Sau đó Cố Tiêu đi ra, có lẽ là cảm thấy đã nắm chắc phần thắng rồi, ai ngờ lại bị Hạ Văn Hi quấy rầy.
Tuy nói mục đích của Cố Tiêu khẳng định là giết chết hắn. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau-lai-cat-duong-ma-dau-den-day-an-keo/137441/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.