Edit: Tịnh
Vết thương của Cố Trầm Uyên tốt lên rất nhanh, cũng chưa uống được bao nhiêu thuốc. Biểu hiện trong đoạn thời gian này cũng được cho là vô hại, ngoại trừ thỉnh thoảng trêu đùa Hạ Lăng ra, quả thực được cho là an phận.
Hạ Văn Hi lại chưa quên đối phương kỳ thật là ma đầu mà mọi người muốn chém giết.
Cho dù Hạ Lăng vẫn oán giận y chăm sóc Cố Trầm Uyên tốt.
Cho dù đến bây giờ y cũng không biết vì sao mình lại mang người nam nhân này về giấu. (giấu làm của riêng đó mờ
Chuyện này cũng không có nghĩa là y lơi lỏng việc chú ý Cố Trầm Uyên.
Nhất là dưới tình trạng thân thể Cố Trầm Uyên đã tốt lên.
Hạ Văn Hi ở trong phòng tu luyện một buổi chiều, tiểu sư đệ nói với y: Cố Trầm Uyên theo dõi y ở bên ngoài viện này đến trưa, mặt không chút thay đổi, ánh mắt băng lãnh, rốt cuộc có chút giống bộ dạng của ma đầu.
Cố Trầm Uyên khi còn bé bị người thân làm gãy chân, sau khi lớn lên liền tàn sát cả nhà đối phương, ngay cả bài vị tổ tông cũng không buông tha.
Tâm tính hung ác như vậy.
Càng đừng nói đến người được hắn sủng mười năm, cuối cùng lại phản bội hắn, nghĩa tử Cố Tiêu.
“Cố Trầm Uyên.”
Hạ Văn Hi muốn nói với hắn: Cố Trầm Uyên, tâm tính của ngươi, phải sửa.
Hạ Văn Hi muốn nói với hắn: Quá khứ đã qua đi, nếu đã “Hồn phi phách tán”, coi như là kết thúc rồi, đừng giết người nữa.
Hạ Văn Hi muốn nói với hắn: Nếu ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dau-lai-cat-duong-ma-dau-den-day-an-keo/137432/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.