Suy nghĩ này thoáng qua rồi thôi, khắc sau, một vùng tối đen hoa bay đầy trời chiếm hết tầm nhìn của Ngụy Vô Tiện. 
Dường như Nhiếp Minh Quyết đang nằm trên một cái bàn sắt lạnh lẽo, tay chân đều bị xích sắt trĩu nặng khoá lại. 
Gian phòng này có hơi quen quen, một mặt tường chất đầy sách, hai mặt khác thì là kệ chứa bảo vật. 
Chính là mật thất sau chiếc gương đồng trong tẩm điện của Kim Quang Dao. 
Lúc này Nhiếp Minh Quyết đã tẩu hỏa nhập ma bạo thể mà chết, đã sớm được an táng trong nghĩa địa Thanh Hà Nhiếp thị. Thế nhưng lúc này đây hắn lại nằm trên chiếc bàn sắt trong mật thất ở Kim Lân đài, xích sắt trói tay chân hắn kéo ra đến mức gần như biến dạng, chết không nhắm mắt, con ngươi trợn to nhìn chằm chằm về một hướng. 
Cạnh bàn sắt, vẫn còn một đống hung khí như lưỡi rìu, dao găm, cưa, chuỳ sắt dính vết máu đỏ tươi hoặc đỏ sậm vứt đầy trên đất, đậm một vẻ u ám. Chính giữa có một người ngã ngồi, tóc tai bù xù, bụm mặt không nói. 
Trong miệng Nhiếp Minh Quyết phát ra tiếng gầm gừ đặc hữu của hung thi, người này giật nảy mình, bịt tai, ngẩng mặt lên, chính là Kim Quang Dao. 
Hắn lẳng lặng nhìn Nhiếp Minh Quyết, mặt đầy vẻ mỏi mệt: "Tại sao ngươi cứ nhất định không chịu nhắm mắt lại?" 
Đáp lại câu hỏi của Kim Quang Dao, Nhiếp Minh Quyết càng gầm gừ kinh khủng hơn nữa. Mặt mày Kim Quang Dao trắng bệch, loạng choà loạng choạng đứng dậy khỏi mặt đất, vươn tay ra, khép mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su/862477/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.