Hôm nay sau khi gặp gỡ Ngụy Vô Tiện ở trước sơn môn, Lam Vong Cơ đã bị nụ cười rạng rỡ tựa vầng thái dương ấy gây xao động đến tâm trạng khó yên, rõ ràng đã tới giờ Hợi, nhưng làm thế nào cũng chẳng bình tâm lại được, dứt khoát đứng dậy đi tuần đêm.
Y có nghe nói về Ngụy Vô Tiện, nghe đâu thiên phú của hắn cao khó gặp, bất luận là tu vi, kiếm pháp, hay tâm tính thái độ làm người, đều ưu tú vô cùng, tuổi còn nhỏ đã biết tự nghĩ ra bùa chú, mấy năm trước còn tự sáng lập Vô Ưu Các, chẳng những bán một số loại bùa kỳ lạ nhưng lại rất thực tế, thi thoảng có bán thêm cả pháp khí nữa, đồng thời còn hay nhận nuôi một ít trẻ lang thang không nhà để về, bất kể là ở bình dân bá tánh hay tiên môn bách gia thì đều rất được hoan nghênh, tiếng tăm vang dội!
Lúc trước y đã có phần hiếu kỳ, một thiếu niên xuất chúng đến vậy, rốt cuộc là một người như thế nào? Hôm nay vừa gặp, không ngờ chàng thiếu niên lại tùy ý tiêu sái như thế! Trong lòng lại có một cảm giác lạ lùng, cứ cảm thấy dường như mình đã từng gặp hắn!
Bất tri bất giác đã đi đến viện cho đệ tử nghe học ở, nghe thấy tiếng động nên tiện đường tìm qua.
Dưới ánh trăng, chàng thiếu niên đẹp đẽ diện một thân đồ đen, đầu tóc được buộc bằng sợi dây cột tóc đỏ tươi, tay kê đầu, nằm nghiêng nghiêng trên mái nhà, những sợi tóc mềm mại dịu dàng dán vào mặt, bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-quan-niem-giao-duc-co-kim-va-cham/225073/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.