Vân La mềm mại bị quân vương tùy ý ném xuống đất.
.......
Sau khi xong việc, đã qua nửa đêm.
Áo ngủ cũ tất nhiên không thể mặc lại. Thay áo ngủ cho Ngụy Anh, Lam Trạm lại nghĩ tới đoạn đối thoại của bọn họ lúc nửa đêm, lười nhác nói: “Làm sao, ngươi thực sự thích xiêm y kia?” Kích cỡ quần áo của Ngụy Anh đều là do hắn tự đo rồi sai người đưa đến cục dệt, làm rất vừa người.
Trong lòng Ngụy Anh mắt trợn trắng, coi như không thích, chỉ là cảm thấy có chút lãng phí thôi. Huống chi áo ngủ của hắn không lâu sau liền may lại, nếu không cũng là mặc của Lam Trạm, cũng không biết qua tay cung nhân sẽ thấy thế nào.
Lam Trạm đương nhiên không nghĩ như vậy, chỉ nói: “Nếu ngươi thích, trẫm liền cho bọn họ may nhiều vài bộ.”
Nguỵ Anh nhất thời không nói gì, Lam Trạm cười hôn hôn hắn, lại nói: “Chẳng qua.... Trẫm cảm thấy Tiện Tiện mặc màu đỏ là đẹp nhất.”
……
Ôm người đã ngủ say vào trong ngực, Lam Trạm nhớ đến còn hai ngày nữa Ngụy Anh phải dọn đi Trọng Loan điện. Bỗng nhiên có có chút luyến tiếc.
Hắn hình như.....còn chưa nhìn thẳng vào cảm tình của mình đối với Ngụy Anh. Mới gặp Ngụy Anh ở Ngự Thư phòng, thanh lãnh lại quật cường. Khi đó hắn nổi lên chút tân tư trêu đùa, muốn nhìn một chút bộ dáng thiếu niên trước mặt này cúi đầu. Rõ ràng sinh ra một cơ thể bệnh tật ốm yếu, lại cố tình không chịu thua.
Tay Lam Trạm mơn trớn khuôn mặt đẹp đẽ của Ngụy Anh, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-nhat-ky-thuong-quan-vuong/237591/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.