Hồng y nhìn Ôn Chiêu ngã vào lòng Lam Vong Cơ, khóe môi rút rút, lấy lại bình tĩnh mới nhìn vào trong phòng.
Nữ nhân mà Kim Quang Thiện đưa tới đều bị an bài tốt, người trên giường là một sủng thiếp của Ôn Triều trước đây, tuy Ôn Triều bị lưu đày, nhưng những thiếp thất dựa vào sắc đẹp thượng vị không có sai lầm lớn đều được ở lại Kì Sơn. Nàng ta thừa dịp hôm nay mọi người bận rộn, hơn nữa có suy nghĩ giống Kim Quang Thiện đến thần kỳ, cho rằng Ôn Chiêu đã thành nghiệp lớn, tự nhiên nên có mỹ nhân bên cạnh làm bạn. Nàng từng hưởng qua ngon ngọt khi có chỗ dựa vững chắc, ỷ vào vài phần nhan sắc của bản thân, đánh tinh thần lẻn đến trên giường của Ôn Chiêu.
Hiện tại Ôn Chiêu đầu óc choáng váng, không muốn nghe giải thích dài dòng, Hồng y thở dài, nói: "Công tử, chúng ta lập tức giải quyết, hiện tại công tử chịu khó một chút, sang phòng khác nghỉ tạm một đêm!"
"Sang phòng khác?" Ôn Chiêu chớp chớp một đôi mắt vô tội, "Đi đâu?"
Hô hấp của Lam Vong Cơ đột nhiên dồn dập, trực tiếp đem người vây trong ngực mình, nói: "Đến thiên điện!"
Thiên điện? Đó không phải chỗ mới được quét dọn cho Lam Vong Cơ ở lại sao? Đầu óc Ôn Chiêu trống rỗng, ngẩn đầu nhìn Lam Vong Cơ, trả lời như bị ma xui quỷ khiến: "Được, ta đi cùng ngươi!"
Nghe vậy, Lam Vong Cơ đem người ôm vào ngực, đi về thiên điện.
Hồng y đứng một bên trợn mắt há mồm: Ôm công chúa...
A! Quả nhiên! Tông chủ trì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-kieu-duong-bat-truy/1129295/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.