1.
Ngụy Vô Tiện cũng không hiểu tại sao mọi chuyện lại có thể phát triển theo hướng này và thành kiểu này.
Hắn và Lam Vong Cơ rõ ràng đều là Càn nguyên, giữa hai Càn nguyên với nhau mà cũng có thể làm loại chuyện này hả?
Chẳng qua là dù nước đi này hắn đi sai thì đối phương cũng không cho hắn cơ hội đi lại, bất thình lình cắn xuống vai hắn một phát.
Những chỗ khác trên người đã bị che kín bởi đủ loại dấu răng rồi dấu hôn nông sâu to nhỏ khác nhau, nhưng vết cắn này thì đặc biệt sâu hơn tất cả.
Răng vừa rời khỏi da thịt, trên đầu vai trắng nõn đã hiện lên một dấu tròn rõ ràng, hệt như hắn vừa bị đối phương lưu lại vết tích của riêng y vậy.
Ngụy Vô Tiện bị đau thì rít lên một tiếng khe khẽ, vừa định chửi ầm lên rằng "Lam Trạm ngươi là chó à!" thì bên ngoài trướng truyền đến một giọng nói, kính cẩn lễ phép gọi:
"Lam Nhị công tử."
Ngụy Vô Tiện lập tức ngậm mồm không dám lên tiếng, chỉ đành cắn chặt môi dưới, cực kỳ bất mãn mà trừng mắt lườm Lam Vong Cơ. Y hít vào một hơi, thu bớt tin hương lại, trầm giọng đáp:
"Chuyện gì?"
Mọi người đều biết Hàm Quang Quân bình thường tính cách lạnh lùng, không có mấy người dám tùy tiện đến làm thân. Thế nhưng lúc này giọng nói từ trong trướng truyền ra kia dường như còn lạnh lẽo hơn bình thường rất rất nhiều lần. Tu sĩ truyền tin đứng bên ngoài rõ ràng là có chút sợ hãi, dù cách một tầng doanh trướng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-vong-tien-gia-dien-dao-hoa/221166/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.