Tư Truy chịu một chưởng tấn công đau đến run rẩy, mặt lộ ra vẻ thống khổ giãy giụa, ngã gục xuống đất, ho dữ dội, trong bụng sông cuộn biển gầm, chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, mắt mờ đi.
Kim Lăng giãy giụa nhảy ra khỏi túi vải, ngã lộn nhào chạy đến bên cạnh Tư Truy, bàn chân nhỏ vỗ vỗ mặt y, kêu liên tục, lại phát hiện hô hấp y rất mỏng, lồng ngực phập phồng yếu ớt, đã ngất đi rồi.
Kim Lăng hoảng hốt đến đỏ cả mắt, ôm mặt Lam Tư Truy lắc lắc: "Lam Tư Truy! Lam Tư Truy?!"
Đột nhiên, một luồng linh lực mạnh mẽ dâng trào trong cơ thể, từng trận linh lưu cuồn cuộn.
Trong cơ thể dường như có thứ gì đó muốn nổ tung, tứ chi dần dần trở nên nặng nề lên, Kim Lăng bị sương mù dày đặc bao phủ, không khỏi giật mình hoảng hốt.
Đến khi định thần lại, hắn đã trở về bộ dáng con người, trên người mặc bộ y phục Kim tinh tuyết lãng rách tung toé, tay áo rộng nhăn nhúm, toàn thân bẩn thỉu, cả đôi ủng đen cũng bị dính không ít nước bùn tro bụi.
Kim Lăng kinh ngạc, không ngờ lại vào ngay lúc này.
Hắn quỳ rạp xuống mặt đất ngay lập tức, ôm mặt Lam Tư Truy vỗ vỗ, vội la lên: "Lam Tư Truy! Tỉnh lại đi! Ngươi nhìn ta đi! Ta là Kim Lăng đây!"
Tư Truy ý thức mơ hồ, nửa phần sức lực cũng nhấc không nổi, yếu ớt nằm trên mặt đất.
Lưỡi kiếm sắc nhọn vỡ thành bột phấn, yêu vật kia đứng đó thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-truy-lang-nguyen-sang-van-tap/2505275/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.