"A Anh! A Tiện!" Ngụy Anh bế quan đã bốn tháng, nếu không phải ngẫu nhiên xuất hiện trước mặt Ôn Tình biểu thị mình còn sống, Ôn Tình nhất định sẽ phá cửa phòng để kiểm tra.
"Sao vậy Tình tỷ?" Ngụy Anh mở cửa ra thì thấy Ôn Tình sốt ruột đứng trước cửa.
"Vân Thâm Bất Tri Xứ bị đốt." Ôn Tình nóng này. Trước khi Ngụy Vô Tiện bế quan đã dặn Ôn Tình một khi Lam thị xảy ra chuyện không may phải lập tức nói cho hắn.
"Lam Trạm Sao rồi?" Tuy Ngụy Anh đã từng nghe Ngụy Vô Tiện nói quan Lam thị sẽ bị thiêu nhưng lúc nghe được tin Vân Thâm Bất Tri Xứ thật sự bị đốt hắn có chút hoảng hốt khó chịu, giờ đây hắn chỉ sợ mình nghe được tin Lam Vong Cơ gặp chuyện không may.
"Hình như là bị gãy chân." Ôn Tình không xác định.
"Giống như? Không được, ta phải đi tìm hắn." Ngụy Anh nghe được tin chân của Lam Vong Cơ bị gãy liền sốt ruột chạy ra ngoài.
"Chờ một chút, không cần hấp tấp!" Vì đang bế quan nên Ngụy Anh cũng không dùng dây cột tóc đỏ tươi để cột tóc, thành ra Ngụy Vô Tiện dễ dàng lấy đi quyền kiểm soát thân thể.
"Không cần hấp tấp cái gì chứ! Chân Lam Trạm bị gãy rồi đó!" Ngụy Anh ở thức hải nóng vội la to. Hắn xem Lam Vong Cơ là bằng hữu tốt nhất mà mình có, tuy Lam Vong Cơ chán ghét hắn nhưng hắn vẫn muốn tới gần người này.
"Tình tỷ, chuyện xảy ra khi nào? Ngụy Anh ngươi câm miệng!" Ngụy Vô Tiện không để ý đến Ngụy Anh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-song-sinh-hon/368229/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.