Edit + beta: Cá cơm
Lam Vong Cơ gật đầu đứng dậy đi đến bên cạnh bàn, Ngụy Vô Tiện theo ở phía sau, Lam Vong Cơ nhẹ nhàng đem hộp đàn mở ra bày trước mặt hắn, còn đem cây sao đặt bên cạnh gắn bó làm bạn.
Ngụy Vô Tiện tâm tình có chút kích động, đi qua định vươn tay nắm lấy nhưng đến giữa chừng lại buông ra, buông ra rồi lại nắm lấy, lặp lại vài lần cuối cùng hạ quyết tâm, vươn tay chạm vào cổ cầm cùng cây sáo trong phút chốc cảm xúc kích động trong lòng ngàn vạn lần không có từ nào để cảm khái, hắn lại sờ đàn cổ khổ sở trong lòng phát ra không thể vãn hồi, hốc mắt đỏ hoe.
"Muốn thử nó hay không?" Lam Vong Cơ lên tiếng.
"Ân?" Ngụy Vô Tiện hoàn hồn, nhìn cây sao trong tay, hiểu ý mà Lam Vong Cơ nói liền vui sướng hỏi: "Ta có thể chứ?"
Lam Vong Cơ gật gật đầu, Ngụy Vô Tiện kích động hít một hơi thật sâu cầm lấy cây sáo đặt nhẹ lên môi nhẹ nhàng mà thổi một khúc nhạc, tiếng sáo thanh thúy du dương, Ngụy Vô Tiện nhắm mắt lại thổi ra một đoạn giai điệu, là đoạn giai điệu mà hắn nghe được ở trong mộng, mỗi lần nằm mơ hắn đều mơ thấy giai điệu này, đàn cùng sáo hợp tấu thập phần du dương.
Lam Vong Cơ giật mình mà nhìn hắn, nỗi lòng phức tạp, tuy y nói hắn thử xem nhưng cũng không ôm quá nhiều hy vọng......
Ngụy Vô Tiện mở mắt ra liền nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Lam Vong Cơ, làm cho hắn cảm thấy rất kìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-to-su-dong-nhan-van-hien-dai/187248/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.