Rất nhiều đêm, Lam Hi Thần sẽ thừa lúc Lam Vong Cơ ngủ say mà lẻn lên gò đất trên núi nơi hai huynh đệ họ tập kiếm, để ngắm sao trời theo lời rủ rê của Nhiếp Minh Quyết. Tất nhiên, họ không mang theo rượu, để tránh chọc cho ngọn lửa của Lam Khải Nhân bùng phát thêm dữ dội nhỡ chẳng may cả hai lại bị bắt quả tang.
Trăng trên trời sáng vằng vặc, gió thổi nhè nhẹ khiến người ta vô cùng thoải mái, rừng trúc cũng khẽ vang âm thanh xào xạt của tiếng lá trong gió đêm. Rừng trúc ban đêm thật khác với ban ngày. Vào những buổi trưa, nếu không có công việc gì, Lam Khải Nhân sẽ để Lam Hi Thần ở Hàn Thất đọc sách hoặc luyện đàn, nhưng lão không biết, khoảng thời gian đó cháu trai yêu quý của lão chính là ham chơi trốn lên rừng trúc này cùng Nhiếp Minh Quyết. Ở đó, Lam Hi Thần sẽ phá đi quy tắc "Không được chạy" và "Không được cười lớn". Cả hai sẽ chơi trò đuổi bắt, cùng nằm tựa vào khóm trúc, nhìn ngắm những đồi núi xanh mướt ẩn ẩn hiện hiện trong làn sương, nếu ở đến chiều, cả hai sẽ tận mắt nhìn thấy hoàng hôn lặn xuống như thế nào.
Nhiếp Minh Quyết kéo Lam Hi Thần ngả xuống bãi cỏ quanh khóm trúc. Đôi khi họ nằm xuống, ngay cả khi Lam Hi Thần không để ý chiếc áo choàng trắng của mình đã lấm tấm vài vết bẩn do bùn đất. Y chỉ nhìn theo sự chỉ dẫn của Nhiếp Minh Quyết, nhìn vào những ngôi sao trên bầu trời, lắng nghe người bạn thân nói về ý nghĩa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep/229015/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.