Khác với tiên phủ các nhà hoặc là tùy ý hoặc là phải có công danh sự nghiệp đỉnh cao, đối với môn sinh nội tộc Lam thị mà nói có được danh xưng là chuyện vinh dự đến cỡ nào, xưa nay trừ đích phòng trực hệ ra thì thứ phòng trực hệ chưa từng có ngoại lệ được lập danh, càng đừng nói gì đến các môn sinh nội tộc không trực hệ hay môn sinh ngoại tộc. Trước đây Lam Cảnh Nghi cùng Lam Tư Truy trong mắt người khác là do hai vị công tử của đích phòng bọn y nhận nuôi, nhưng cũng chỉ là "nhận nuôi" mà thôi, thời gian trôi qua lâu làm người ta nghĩ hai thiếu niên này cũng giống như các môn sinh nội tộc không trực hệ, Lam Cảnh Nghi nói sâu hơn vẫn là người của thứ phòng, cho nên cậu với Lam Tư Truy trước nay không có nghĩ đến chuyện bản thân sẽ có ngày được lập danh. Bây giờ Lam Diệp lại cho phép cả hai được làm lễ, thực sự là một bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.
Lam Hi Thần xem nó như suy nghĩ thoáng qua, không mấy để tâm lắm, chỉ tươi cười nói "Thế thì quá tốt rồi! Ngươi cùng Tư Truy là hai người đứng đầu môn sinh nội ngoại Lam thị, có danh xưng càng thích hợp hơn, sau này ta không ở đây thì các ngươi cũng tiện trợ giúp thúc phụ và Vong Cơ. Vậy Lam lão thái gia đã đặt cho các ngươi danh xưng nào rồi?".
Lam Cảnh Nghi dẩu môi "Đại biểu cữu nói gì lạ vậy? Ta với Tư Truy do ai nuôi thì danh xưng cũng phải do người đó đặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep/1037323/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.