Chuyện của thần tiên gì đó, Lam Hi Thần không quan tâm lắm, y chỉ hồi hộp xem Nhiếp Minh Quyết xử sự ra sao. Hẳn là phải khó khăn lắm mới xử cho êm thấm, vừa để phía Thần tộc cam bái, vừa khiến Đông Phương Trường Nhật hạ phong, và quan trọng nhất có thể làm mọi người phớt lờ chuyện này, bỏ qua xem xét khả năng của Lam Vong Cơ cùng ba người kia.
Nhiếp Minh Quyết từ khi bọn họ tranh cãi vẫn luôn im lặng quan sát miếng vụn vỡ trên tay, tựa như chuyện ồn ào trước mắt không có gì đáng phải để tâm. Lúc này hai con ngươi khác màu như chợt lóe lên ẩn dấu một tia thâm trường, hắn nâng mắt nhìn hết một lượt rồi phất tay "Được rồi! Chuyện này dù sao cũng nằm ngoài suy tính. Toàn Phong tinh quân, ngươi cùng ba vị tinh quân không cần tự nhận lỗi! Chuyện này cốt không phải do các ngươi thực lực không đủ. Vật kia là pháp bảo Phật môn, thần khí các ngươi là linh vật Huyền môn, tất phải có đối phạm lẫn nhau. Nhị Lang chân quân cũng không cần lo lắng, nếu ngươi đã biết nghỉ đến đại cục, lo lắng cho an nguy của Thần tướng, mà sẵn đây lại có người nổi danh là chiến tướng bất bại, vậy trận kế tiếp sẽ để cho Đông Phương Ma quân dẫn binh, các ngươi cứ việc ở lại chỉnh đốn quân ngũ, tạm thời không cần xuất trận. Đông Phương Ma quân, ngươi sẽ thay Thần tộc cầm quân chinh chiến, mong là có thể giúp chư vị tinh quân có đủ thời gian phá được kết giới".
Lời vừa dứt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep/1037233/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.