Ôn Húc kỳ thực không phải loại hống hách thích bắt nạt người khác như Ôn Triều mà ngược lại tài trí còn vượt bậc hơn gã gấp mười lần, nhưng hắn lại quá lạnh lùng tàn nhẫn. Quan trọng hơn, hắn họ Ôn, trên hắn có một người cha và dưới hắn có một đệ đệ tiếng tăm "không tệ", nghiễm nhiên dù có tài giỏi đến mấy thì cũng bị người ta ghét cay ghét đắng. Hồi còn nghe học chung ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, chẳng có ai muốn nói chuyện hay tiếp xúc với hắn, thậm chí là đến cả cơm ăn trưa cũng có kẻ lén sớt mất phần cho bõ ghét. Ôn Húc có lẽ biết chuyện đó, nhưng hắn lại chẳng tỏ thái độ gì.
Khi ấy, Lam Hi Thần tuy cảm thấy hắn tội nghiệp nhưng không biết làm sao. Nói với thúc phụ thì ông cũng không thèm để tâm, trái lại còn muốn Ôn Húc vì điều đó mà tức giận kéo Ôn Triều cùng rời khỏi Vân Thâm Bất Tri Xứ càng sớm càng tốt. Nhiếp Minh Quyết đương nhiên sẽ không chia cho hắn. Lam Nhu Thủy và Lam Vĩnh Thuận sợ rắc rối nên cũng tỏ ra không quan tâm làm gì. Cuối cùng, Lam Hi Thần chỉ đành lén sớt một phần cơm của mình vào bát của hắn, tuy không no bụng nhưng cũng đảm bảo hắn sẽ không bị chết đói. Dĩ nhiên, việc này đến bây giờ chỉ có một mình y biết.
Thành thật mà nói, trước khi Vân Thâm Bất Tri Xứ gặp nạn, Lam Hi Thần không phải ghét gì Ôn Húc. Y chỉ đơn giản đối với hắn làm qua chào hỏi lễ tiết cho có lệ, thỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep/1037102/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.