Xưa nay Lam Hi Thần mở miệng khuyên đều khiến người ta có thể nuốt được lửa giận vào trong. Nhiếp Minh Quyết là vậy, Giang Trừng cũng vậy. Hắn hừ một tiếng rõ to, đảo mắt nhìn đi hướng khác.
Nam Cung Nguyên Khang nói "Trước mắt chúng ta phải bắt Cùng Kỳ lại, ta sợ Quỷ tộc mà bắt được nó, e là không có gì tốt đẹp".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Cũng không biết ngoài Cùng Kỳ với Đào Ngột ra, hai con kia có đến Nhân giới hay không nữa?".
Ôn Ninh nói "Một mình Cùng Kỳ thôi ta đã thấy ghê gớm lắm rồi, nếu lại hợp tác với ba con kia nữa thì chẳng phải sẽ trở thành thiên hạ vô địch sao?".
Lam Hi Thần nghe vậy, lại nghĩ đến nếu như trước đó Ôn Ninh mà thấy qua Đào Ngột, không biết hắn sẽ nói ra câu gì nữa?
Bắc Đường Lạc Vi nói "Cái đó thì chưa hẳn".
Nàng ta cười ý vị, nhưng không giải thích gì thêm.
Giang Trừng nói "Chẳng lẽ trên đời không có thứ gì giết được chúng?".
Ngụy Vô Tiện nói "Lam Trạm, nhà các ngươi cả núi sách, có nói qua vấn đề này không?"
Lam Vong Cơ nói "Có".
Ngụy Vô Tiện nói "Là cái gì?".
Lam Vong Cơ nói "Tứ thánh thú".
Nam Cung Nguyên Khang nói "Đúng vậy! Ngươi biết nhiều đấy! Cũng giống như người có tốt có xấu, linh chủng hồng hoang cũng có thiện có ác. Thế nhưng vẫn chưa đủ".
Lam Hi Thần nói "Cái gì gọi là chưa đủ?".
Nam Cung Nguyên Khang nói "Thánh thú không chỉ có bốn con, và hung thú cũng không chỉ có bốn con".
Giang Trừng nói "Lại còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep/1037075/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.