Lý Tịnh thấy vậy liền nôn nóng hỏi "Chỉ có như vậy thôi cũng không đủ khiến mọi người tin điện hạ trong sạch, điện hạ còn biết điều gì nữa thì nói thẳng ra đi".
Bích Điệp nước mắt lưng tròng, miệng lắp bắp "Thần nữ.... thần nữ.....", trong khi đó ánh mắt nàng ta thấp thoáng nhìn qua Lam Hi Thần, không phải một lời cầu cứu, nhưng lại là một biểu tình phức tạp không thể nói rõ.
Nhiếp Minh Quyết thấy nàng ta cứ khóc mãi không thôi thì mi tâm càng nhíu càng chặt “Diên Ân, bao nhiêu đó, quả thực không đủ chứng minh sự trong sạch của ngươi. Nếu như không có nhân chứng để chứng minh ngươi trong sạch, hay là chứng minh ngươi có liên quan đến Quỷ tộc như Đông Phương Ma quân nói, vậy thì bản quân đành phải tạm thời cho giam ngươi trước, đợi điều tra rõ mới phân xử tiếp. Ngươi còn muốn nói gì nữa không?”.
Bích Điệp khóc lóc hồi lâu, đột nhiên hai mắt trợn ngược, nghiêng người qua một bên ngất lịm. Lam Hi Thần thầm cảm thấy nghi hoặc, với tâm tình Nhiếp Minh Quyết dành cho nàng ta, cớ sao lại chẳng biện bạch giúp nàng ta câu nào như thế?
Hai tiên nga vội đỡ Bích Điệp dậy, người thì ấn huyệt nhân trung, người thì day gan bàn tay, Dương Tiễn vì nàng ta truyền đi chút linh lực, không bao lâu liền tỉnh lại, sau đó lại tiếp tục rấm rứt khóc.
Lam Hi Thần trông Bích Điệp như vậy lại sinh lòng trắc ẩn, nhất thời không còn lưu tâm nghi án nàng ta hạ độc mà chỉ muốn giải vây để trả cái ơn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p2/228474/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.