Lam Vĩnh Thuận vỗ vai y một cái, đồng hướng ba người, nói "Chuyện khác để qua một bên, mấy hôm trước ta có đem về một loại trà đặc biệt của vùng Tô Châu mà chưa có uống lần nào, mấy huynh đệ chúng ta cũng lâu rồi không có cùng nhau nói chuyện, đại biểu đệ cũng sắp xuất các e rằng sau này càng không có cơ hội, hay là nhân hôm nay cùng nhau ngồi uống một chén trà. Các ngươi thấy sao?".
Lam Hi Thần vui vẻ cười "Thật là một ý kiến hay! Vong Cơ, chúng ta....".
Lam Vong Cơ nhàn nhạt cắt ngang "Ta còn bận chuẩn bị hôn lễ sắp tới của huynh trưởng, e rằng không đi được".
Lam Hi Thần thấy hắn từ chối thẳng thừng như vậy có chỗ không hợp lẽ, bèn dịu giọng khuyên nhủ "Vong Cơ, ba huynh đệ chúng ta rất lâu rồi không có tề tựu, ngươi thật không nên khước từ ý tốt của biểu ca như thế. Việc chuẩn bị hôn lễ từ từ rồi hãy làm, còn những bốn ngày nữa cơ mà. Huống hồ mấy hôm nay ngươi cùng Vô Tiện đã vất vả nhiều, hôm nay liền nghỉ ngơi thư giãn một ngày đi".
Lam Vong Cơ ngữ khí lại càng lãnh đạm "Huynh trưởng là ca ca duy nhất của ta, chuẩn bị cho hôn lễ của ngươi không thể qua loa, cũng không có gì gọi là vất vả". Đáy mắt hắn đột nhiên bùng lên một tia lạnh lẽo chết người, đảo qua Lam Vĩnh Thuận, cất giọng sâu xa "Huynh trưởng một ngày chưa xuất các, Vong Cơ một ngày liền không thể nghỉ ngơi thư giãn". Mắt thấy Lam Hi Thần còn định nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p2/1041343/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.