Lam Hi Thần nhìn qua chỗ bậc thềm, trố mắt tưởng mình nghe lầm.
Nhiếp Minh Quyết hơi hạ mi mắt, giọng không chút cảm xúc "Băng Di không sử dụng được, tốt nhất đừng làm chuyện ngu ngốc, phí sức uổng mạng, còn làm mất mặt bản quân".
Hắn vừa nói dứt lời, quỷ thú liền quay đầu chạy về phía lều nghị sự chực tấn công. Nhiếp Minh Quyết bình thản vung Hỗn Nguyên kiếm, một đường sắc quang lóe lên đánh cho quỷ thú văng bay ra. Tưởng thế là xong, chính lúc này nơi con quỷ thú vừa mới ngã ngửa cách hơn mười bước chân, một tiếng "xoảng" đổ bể khác vang lên. Nhìn kỹ lại thì nguyên nhân gây ra tiếng động là Bích Điệp. Bởi vì lúc này hỗn loạn, không ai chú ý những thứ xung quanh, cho nên một quân tướng bị đang chịu độc phát tác mà trở nên ngụ mị, hai mắt lờ mờ đi như con rối, vô tình đụng phải Bích Điệp, mà trên tay nàng ta xúi quẩy lại đang cầm một chiếc đèn lưu ly.
Âm thanh đổ vỡ gần trong gang tấc đã thu hút sự chú ý của con quỷ thú, nó vừa nghe được âm thanh đã ngay lập tức lật dậy, há miệng rống lớn một tiếng, Bích Điệp theo phản xạ liền hét lên, Lam Hi Thần thầm kêu không ổn, lại nhớ nàng ta từng giúp mình, nếu giữ ác cảm trước đây, thấy chết không cứu mới thật là ngụy quân tử, cho nên không ngần ngại chạy tới chắn trước nàng ta, giơ Băng Di trước mặt chuẩn bị đỡ hàm răng sắc nhọn kia.
Không ngờ mới chỉ nháy mắt, còn một khoảng nữa là răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p1/1041277/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.