Long Thụy đế Hiên Viên Dự đăng cơ đã lâu, vậy mà hậu cung cũng còn hãy thưa người. Tam cung lục viện cả cả thảy cũng chưa quá hai mươi chủ nhân, hầu hết đều là con cái nhà quan lại tiến cung.
Phi thị trong chốn tường đỏ ngói xanh này, có ai là không đẹp, không nghiêng nước nghiêng thành cơ chứ? Mỗi một giai nhân là một bông hoa tuyệt sắc, một chiếc lá lung linh mỹ miều. Nhưng, ngàn lá vạn hoa có đẹp lại mà cùng hội tụ ở một nơi, lại càng khiến nhau trở nên mờ nhạt. Hiện tại, rực rỡ nhất vẫn là bông hoa mẫu đơn kiều diễm: Hoàng quý phi Lâm thị. Dù đã hầu hạ đấng quân vương từ khi mới đăng cơ, sủng hạnh của cô ta tuy không bằng thời gian đầu nhưng chẳng hề có dự báo sẽ thất sủng.
Tư Đồ Gia Cẩn tuy cũng là con cái quan đại thần, lại còn được đích danh Thái thị tấn cung nhưng chỉ vì nặng tình với người cũ, không tha thiết ân sủng cho nên đến cùng cũng chỉ là cái bóng mờ nhạt bên cạnh cô ta. Hẳn đó là lý do chính mà hắn không muốn mượn và cũng không muốn Lam Hi Thần thay mình dấn thân vào những cuộc minh tranh ám đấu khốc liệt chốn hậu cung, không kết thân nhiều cũng chẳng thù hằn với ai, đơn giản chỉ là một loài cỏ hoa vô danh đơn độc giữa muôn hồng nghìn tía.
Suốt hơn một năm qua, cuộc sống đối với Lam Hi Thần vô cùng nhàn nhã, nhàn nhã đến chán chường. Trước đây nếu không nhìn rõ chân dung của vị Hoàng đế kia, y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p1/1041222/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.