"Ngươi đến từ bao giờ? Tại sao không lên tiếng?".
Câu hỏi lạnh lùng của Kim Quang Dao dứt khoát vang lên, kéo Lam Hi Thần ra khỏi dòng hồi ức. Y không dám tiến lại gần hắn, dù đứng ở một khoảng cách xa nhưng vẫn có thể thấy rõ một người thân mặc y sam màu trăng non. Gương mặt tiều tụy, ánh mắt ảm đạm không ánh sáng xen lẫn vài tia u uất khó có thể diễn tả bằng lời.
Lam Hi Thần do dự đáp "Ta chỉ vừa mới đến".
Kim Quang Dao quay đầu nhìn đi chỗ khác "Ngươi còn muốn đến để làm gì?".
Lam Hi Thần dợm bước tiến lên thêm ba bước chân rồi dừng lại, gọi "A Dao.....".
Kim Quang Dao cắt ngang "Ngươi lấy tư cách gì để gọi ta bằng cái tên đó?".
Lam Hi Thần mím môi, bàn tay khẽ khàng siết chặt. Dù y đã dự đoán thái độ của Kim Quang Dao đối với mình sẽ giống như lúc hắn vừa tỉnh dậy.
Trầm mặc trong chốc lát, Lam Hi Thần mới thở dài, nói "A Dao, hôm nay ta mạo muội tới gặp ngươi, chỉ hy vọng có thể nhìn thấy ngươi vẫn bình an".
Kim Quang Dao đột nhiên đứng dậy, xoay người đối diện với y, cười lạnh "Bình an? Ngươi nói ta như thế này thì có thể xem là bình an hay không?".
Lúc này Lam Hi Thần mới phát giác ra tuy dáng người hắn vẫn là thấp bé gầy gò, lớp y phục rộng vậy mà cũng không che được cái thiếu khuyết ở bên trái cơ thể. Một làn gió nhẹ thổi tới khiến ống tay áo bay phất phơ trong khoảng không. Lam Hi Thần sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p1/1041138/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.