Nhiếp Hoài Tang nói đến đây, ánh mắt đặt trên người Lam Hi Thần, y bỗng dưng thấy lạnh cả sống lưng với cái nhìn đó, hai tay y bấu vào tay áo, cố giữ thái độ bình tĩnh, trong lòng lo lắng không biết Nghiễm Ninh Chi hay Mộc Ngư bán lão ở bên tai hắn đã nói ra cái gì rồi? Không chỉ vậy, người ở trong sảnh từ khi nào cũng đã nhất tề nhìn về phía Lam Hi Thần. Ai cũng biết Trạch Vu Quân trong hai huynh đệ kết nghĩa thì thiên vị nhất là tam đệ Liễm Phương Tôn, nếu mà nói hiện tại y không sốt ruột đi tìm hắn, e là trời có sập xuống cũng chẳng ai tin.
Không khí xung quanh bắt đầu như chảo dầu sôi, tiếng xì xầm từ từ dậy lên, Lam Hi Thần im lặng trước cặp mắt cứ nhìn chằm chằm như muốn xuyên thấu người khác của Nhiếp Hoài Tang, cố đè nén nỗi bi phẫn và chua xót bùng lên nơi đáy lòng mà nhìn vào chén nước trà trước mặt. Nước trà trong chén trong suốt tận đáy, vài lá trà nổi trên mặt giống hệt như cái cợn cạo trong lòng y lúc này.
Y khó chịu lắm rồi! Nếu hắn còn tiếp tục nhìn nữa, đành phải đứng dậy đi ra thôi!
Nhiếp Hoài Tang mặc kệ Lam Vong Cơ đang trừng hắn, nhất quyết không buông mắt khỏi Lam Hi Thần, mà ở phía bên kia Diêu tông chủ lên tiếng hỏi "Trạch Vu Quân sao vậy? Sắc mặt ngươi thật là kém. Có phải là có chuyện gì không?".
Lam Hi Thần giật mình "Ta....".
Nhiếp Hoài Tang cười vỗ vỗ chiếc quạt vào lòng bàn tay, cất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-tinh-kiep-p1/1041099/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.