Vầng trăng đã lặn, sao thưa đã chìm, sương trắng phủ mờ cả bầu trời cao.
Trên đỉnh Thiên Bình Sơn gió lạnh buốt cả da thịt, rừng thong reo rì rào, bỗng lũ yêu ma ùn ùn xuất hiện, làm cho không khí trên đỉnh núi lại ngột ngạt mùi sát phạt.
Tại Vọng Hồ Đài, Thần Châu Song Sát và Hồ Chưởng Kim Đao Đào Như Hải đang trông mặt nhau mà thủ thế, chờ đợi bùng nổ một cuộc xô xát ác liệt.
Từ phía sau Đào Như Hải bỗng có một bóng người lách mình tràn tới nói:
- Giết gà hà tất phải dùng đến dao mổ bò, xin lão gia tử hãy để cho thuộc hạ đối phó được rồi.
Tiếng nói vừa dứt thì người ấy đã lao vút về phía Đông Phương Hiểu Tinh, vung cả song chưởng lên đánh một đòn thật ác liệt.
Tức thì, một tiếng gào thảm vang lên từ chính miệng của người ấy.
Hắn bị hất bắn trở về, rơi xuống đất nghe một tiếng “bịch”, chết tốt.
Đào Như Hải đưa mắt nhìn kĩ thì thấy thất khiếu của hắn đều trào máu đen, tứ chi gãy lìa rơi rải rác trên mặt đất.
Với đôi mắt của Đào Như Hải mà chỉ kịp nhìn thấy hai anh em Thần Châu Song Sát bay thoắt thân người tới, chứ chưa kịp nhìn thấy họ đã ra tay như thế nào cả.
Bởi thế lão ta không khỏi thầm kinh hãi, cười nhạt nói:
- Quả là hết sức ác độc.
Đông Phương Hiểu Bạch nói:
- Hai tiếng ác độc phải gắn cho ông mới hợp. Hai anh em lão phu tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-sat-tinh/3207513/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.