Đào Gia Kỳ nghe qua mới bừng hiểu rõ mọi việc, mặt lộ sắc vui mừng nói :
- Thì ra là Huỳnh cô nương đã cứu lấy Vân nhi. Tại hạ trước đây vẫn tưởng cô ấy bị Đại Biệt Lục Điểu bắt đi. Hiên giờ Vân cô nương ở đâu và thương thế lành chưa ?
Huỳnh Ỷ Vân vừa nghe tên Đại Biệt Lục Điểu thì sắc mặt không khỏi biến đổi nói :
- Vì lẽ gì Đào công tử lại đoán Vân nhi đã bị Đại Biệt Lục Điểu bắt đi như thế ?
Đào Gia Kỳ không khỏi sửng sốt nói :
- Tại sao cô nương đến nay vẫn không hiểu là Vân nhi đã bị thương dưới tay của Nam Yến Lăng Vấn Thiên ?
Tiếp đó, chàng lại nói rõ việc mình đã gặp Nam Yến Lăng Vấn Thiên cho nàng nghe, rồi mới tiếp :
- Rõ ràng lai lịch của cô nương đã bị Thiết Chỉ Thư Sinh Lữ Khưu Mộ Bình và Đại Biệt Lục Điểu đã tìm hiểu được. Tôi nghe Lăng Vấn Thiên dọa Vân cô nương rằng, nhiều cao thủ trong Phi Phụng Bang đã bị họ bắt sống được, vậy chẳng hay cô nương có biết rõ việc ấy chăng ?
Huỳnh Ỷ Vân sắc mặt hơi thay đổi, gật đầu nói :
- Tôi đã được bọn thủ hạ báo cho biết việc đó. Thực chẳng ngờ trong bang lại có bọn gian tế, đấy chính là cái đức của tôi chưa đủ sức để làm cho mọi người phải mến phục ! Đào Gia Kỳ nói :
- Cô nương không thể tự trách mình như thế được. Nhân vật giang hồ rắn rồng lẫn lộn, không thể nào tránh khỏi tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-sat-tinh/101204/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.