Mộ Phụng Tường vừa chụp trúng lưỡi dao, thì bỗng cảm thấy có một luồng tê buốt từ đầu ngón tay theo mạch máu chạy thẳng lên cánh tay và cả bả vai nữa. Bởi thế, lão ta không khỏi kinh hoàng, vội vàng buông năm ngón tay ra, rồi vận dụng chân khí khóa cứng huyệt đạo trên vai để ngăn chặn luồng tê buốt ấy lại.
Ba lão già kia trông thấy thế cũng không khỏi giật bắn người. Liền đó, cả bàn tay phải của Mộ Phụng Tường bỗng bầm xanh như nhúng chàm khiến cả bọn kinh hoàng đưa mắt ngơ ngác nhìn nhau.
Mộ Phụng Tường là một trong Bát Kỳ, võ học cố nhiên là rất cao cường, do đó, lão ta vẫn tỏ ra rất trầm tĩnh, từ từ vén tay áo phía phải lên, trông thấy cả cánh tay đang sưng to và đỏ bầm như một quả cà tím.
Lão ta cười nhạt, rồi bước tới giường ngồi xếp bằng xuống, vận dụng chân khí nơi đan điền để đuổi chất độc ra ngoài.
Số người của Vô Tình Tú Sĩ đều lo lắng cho số phận của Mộ Phụng Tường. Mãi đến khi họ nhìn thấy lão ta vận dụng chân khí đuổi trừ chất độc, thì những nơi đang bầm tím dần dần đã trở thành đỏ hồng trở lại, biết thương thế không đến nỗi gì, nên mới tạm an lòng, hạ giọng thì thầm bàn tán với nhau về cách đối phó với kẻ địch.
Vô Tình Tú Sĩ cất tiếng than buồn bã rồi nói :
- Trong bình sinh, Lệ mỗ chưa hề gặp một sự khó khăn như thế này lần nào cả. Riêng tên môn đồ yêu quí là Phong Kiệt bị chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-sat-tinh/101202/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.