Tiết tháng ba ở vùng Giang Nam, cỏ non xanh ngập chân trời, trên cành oanh ca ríu rít, cây cối tốt tươi như khoác lên một chiếc áo màu lục mới tinh.
ánh triều dương từ từ lên cao. Ngoài cửa Tấn Hiền Môn tại phủ Nam Xương, người đi qua lại như mắc cửi khác hẳn ngày thường.
Từ phía xa trên một con đường cái quan bỗng cát bụi tung bay mịt mờ, rồi tại nơi ấy xuất hiện hai người kỵ mã cưỡi ngựa chay tới như bay.
Hai người kỵ mã ấy trông thấy trên đường người qua kẻ lại chen chúc thì "ồ" lên một tiếng rồi gò cương lại.
Hai con ngựa đang trên đà phi nhanh bất thần bị sợi cương siết mạnh nên hí lên một tiếng dài rồi chịu hai chân sau đứng thẳng lên khiến cát bụi tung bay mù trời.
Người cưỡi trên lưng ngựa ở phía mặt là một gã đàn ông to lớn, mình mặc y phục ngắn màu thiên thanh, dải lụa trên cán cương giắt nơi lưng tung bay phất phới theo chiêu gió, sắc mặt trông rất hung dữ.
Còn người kia là một thanh niên độ hai mươi tám, hai mươi chín tuổi đôi mày lưỡi kiếm dựng đứng, đôi mắt sáng ngời, sắc mặt trắng trẻo nhưng hơi tái nhợt, mình mặc áo dài lụa quí giá, trông có vẻ tuấn tú phi thường nhưng đáng tiếc là gương mặt ít nhiêu có vẻ gian xảo.
Đôi mày lưỡi liếm của người thanh niên ấy cau lại, nói :
- Người ở đâu ra mà đông như thế này ?
Người đàn ông to lớn nhếch môi cười, nói :
- Đi thưởng ngoạn hoa nở trong tiết xuân là thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-sat-tinh/101178/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.