Trong mật thất sâu nhất của phủ Tộc trưởng, không gian rộng lớn được bao phủ bởi những khối Vạn Niên Hàn Băng tỏa ra khí lạnh mờ ảo.
Những viên Dạ Minh Châu đính trên vách đá tỏa ra ánh sáng trắng xanh nhạt nhẽo, soi rõ bốn bóng người đang ngồi xếp bằng theo một trận thế kỳ lạ.
Lý Mạc Phàm ngồi ở vị trí trung tâm, mười hai chiếc đuôi hồ ly tím thẫm trải dài trên mặt đất như những đóa hoa sen ma mị đang khép cánh.
Hắn nhắm mắt, thần thức khuếch tán ra xung quanh, cảm nhận rõ rệt từng dao động linh khí nhỏ nhất trong căn phòng.
Phía trước hắn, Doãn Bích Hà và Diệp Linh đang ngồi quay lưng lại. Do làn da trắng nõn nà của hai nàng tiếp xúc trực tiếp với không khí lạnh lẽo, lớp sương giá mỏng manh đã bắt đầu kết lại trên bờ vai run rẩy.
Dù đều đã ở Trúc Cơ Hậu Kỳ, nhưng linh khí nồng nặc U Minh Hồ Giới lúc này đối với họ vừa là đại bổ, vừa là kịch độc. Kinh mạch của họ vốn dĩ đã yếu hơn những tu sĩ bản địa ở đây, hấp thụ lượng linh khí quá mức nồng đậm nhẹ thì tẩu hỏa nhập ma, nặng thì bạo thể mà chết.
"Hai nàng tập trung tinh thần. Ta sắp bắt đầu dẫn dắt linh lực."
Giọng nói của Lý Mạc Phàm vang lên trầm thấp.
Hắn khẽ vỗ vào túi trữ vật, hai viên Tuyết Linh Đan bay ra. Viên đan dược tròn trịa, tỏa ra hương thơm thanh khiết của dược thảo ngàn năm. Sau khi hai nàng nuốt đan, Lý Mạc Phàm chậm rãi giơ hai bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-chi-chu/5208331/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.