Trận tử chiến giữa Lý Mạc Phàm và Hồ Vô Cực đã khiến toàn bộ đỉnh núi Thiên Hồ bị gọt phăng đi một nửa, để lại một mặt phẳng nhẵn nhụi như bị một lưỡi kiếm khổng lồ chém ngang.
Máu của tu sĩ Nguyên Anh mang theo linh tính cực cao, khi rơi xuống đất không hề tan đi mà cháy lên thành những ngọn lửa màu vàng nhạt, ăn mòn đá ngọc và cây cỏ xung quanh thành những hố sâu hun hút.
Lúc này, Lý Mạc Phàm dù đang đứng ở đỉnh cao của Kim Đan, nhưng cơ thể hắn cũng bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt li ti như đồ sứ sắp vỡ. Việc đối đầu trực diện với một vị Nguyên Anh Trung Kỳ khiến kinh mạch của hắn phải gánh chịu một áp lực khổng lồ, linh lực tím đen trong người đang sôi sục đến mức mất kiểm soát.
"Nghiệt súc, ngươi thực sự đã ép ta phải dùng đến con bài tẩy cuối cùng này!" Hồ Vô Cực gầm lên, gương mặt lão đã hoàn toàn mất đi vẻ tiên phong đạo cốt, thay vào đó là sự điên cuồng của một con cáo già bị dồn vào đường cùng.
Lão vỗ mạnh vào túi trữ vật bằng da thú.
Một luồng ánh sáng xanh biếc rực rỡ, mang theo hơi thở của vạn năm rừng già, đột ngột thoát ra, ngay lập tức trấn áp toàn bộ tử khí tím đen đang bủa vây xung quanh.
Đó là một chiếc chuông nhỏ bằng đồng cổ, trên thân khắc đầy những phù văn của Hồ tộc thời viễn cổ, tỏa ra một luồng uy nghiêm khiến vạn vật phải phủ phục.
"Đây là Thanh Hồ Chung - một kiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-dao-chi-chu/5208328/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.