Ngày thứ hai, Mộ Dung Minh Giản thức dậy thật sớm, mặc cho đêm qua bản thân không cách nào ngon giấc được. Nhưng vừa nghĩ đến có thể cùng Lãnh Lạc dạo một vòng trong thành, trong lòng vô cùng hưng phấn. Y thầm nghĩ, tên nhà quê kia, chỉ biết tham mấy món lời nhỏ, thật không biết bộ dạng sau khi vào trong thành sẽ khả ái cỡ nào.
Bởi vậy, y còn cố ý căn dặn Giang Lai, sau khi vào thành liền tránh sang một bên ngồi đợi. Mộ Dung Minh Giản vẫn chưa phát hiện, mặc dù y chưa thừa nhận bản thân đã yêu Lãnh Lạc, nhưng trong vô thức chính mình lại luôn tìm cớ để cùng đối phương ở chung một chỗ. Này coi như dấu hiệu người này đã rơi vào lưới tình đi.
Rửa mặt xong, thay vào một trường bào bạch sắc, dáng người ngọc thụ lâm phòng chỉ có hơn chứ không hề kém đi. Dặn dò Giang Lai vài câu, hai chủ tớ liền đi đến tiền thính, thầm nghĩ Lãnh Lạc đại khái sẽ đợi ở đó.
Lãnh Lạc quả thật đang ngồi đợi tại nơi này, nhưng trong sảnh ngoại trừ hắn, còn có toàn bộ thổ phỉ trong sơn trại, tổng cộng ước chừng khoảng hai mươi mấy người, đem gian phòng nho nhỏ chen đến nước cũng không chảy lọt, mà bên ngoài còn thừa lại hơn mười tên khác.
“Lạc, ngươi… Ngươi làm quái gì vậy?”Mộ Dung Minh Giản sửng sốt thốt lên, thầm nghĩ trong bụng, chẳng lẽ Lãnh Lạc là loại thích phô trương a?Còn cố ý tập hợp huynh đệ thổ phỉ vui vẻ tiễn bọn họ vào thành? Này có chút chuyện bé xé ra to đi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-cung-phong-nguyet-he-liet-vo-bien-xuan-sac-lai-thien-dia/94524/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.