Hạ Lang săn mồi ở tận thị trấn. Trên đường đi sẽ đi ngang một ngôi nhà nhỏ, bên trong có một đôi vợ chồng và đứa con còn đang khóc oe oe. Người chồng có vẻ là tiều phu cục mịch,người vợ cũng nhỏ nhắn, yếu đuối, đứa bé thì khỏi phải nói, nó bé xíu, hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
Bản thân Hạ Lang cũng không định chọn gia đình đó làm con mồi. Có trẻ con, hắn không thích uống máu trẻ con, Hạ Tinh cũng chẳng muốn Hạ Lang làm vậy. Trẻ con không có cha mẹ sẽ khó mà sống ở thế giới này.
Trời đang lạnh giá. Cũng vì vậy mà hắn không di chuyển nhiều. Cơ thể Hạ Tinh vốn chịu lạnh rất tệ, tốt nhất là ở đây qua mùa đông đã. Trấn trên nhiều người sinh sống, con mồi cũng phong phú hơn.
Thời gian ăn mồi của cương thi diễn ra khá nhanh chóng. Chỉ trong hai canh giờ hắn đã trở về.
Ngôinhà dưới chân núi có gì là lạ. Bình thường lúc này đã đỏ đèn rồi.
Mùi máu…
Trong không khícó mùi máu. Là máu tươi của người mới chết. Hắn khựng lại…Từ hướng của ngôi nhà nhỏ bé kia.
Trên mặt đất đọng đầy tuyết có một bóng đen đang xì xụp húp máu. Một bóng đen khác càu nhàu, ra vẻ bực mình:
-Nhanh lên!
-Từ từ…
-Đồ vụng về…Còn chút đồ ăn mà cũng không biết ăn một lần cho hết. Còn làm đổ nữa. Nhanh lên!
Kẻ vừa lên tiếng bỗng nhiên im bặt. Hắn đã nhận ra sự có mặt của Hạ Lang.
Hạ Lang nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-cung-co-tinh/2382241/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.