Phía cuối đường hầm là một cái hố rất sâu, bốn phía đều là đất nện,đường kính khoảng hơn mười mét, độ rộng trên dưới bằng nhau giống nhưmột hố giếng vậy. Chỗ bậc thang sát bên thành hố để đi xuống bên dưới đã bị hỏng, chỉ còn lại những mô đất nhô ra bên ngoài. 
Điếu bát nói: "Có thể Tần Thủy Hoàng đã đào xuyên vào long mạch củagiếng âm dương, thả vịt xuống giếng, chỉ vài hôm là nó bơi ra sông Hoàng Hà được." 
Tôi nói: "Đó chỉ là những lời đồn không có căn cứ, làm sao biết đượccó phải cùng một con vịt hay không? Chúng ta đều cảm nhận được chiếc hốnày rất lớn, rất sâu, nhưng vì xung quanh quá tối, tầm nhìn chỉ vài mét, xa hơn nữa thì không nhìn thấy gì, chẳng khác nào "thầy bói xem voi",nhưng phía tường còn dấu vết của bậc thang, chứng tỏ bên dưới thông tớimột nơi nào đó." 
Mặt dày sờ lên chỗ tường đất, nói: "Mẹ nó cứng thật, chẳng cạy được tí đất nào, cứ như đá chứ không phải là đất." 
Tôi nói: "Hình như là đất nện chuyên dùng cho mộ cổ, loại đất nàycàng để lâu càng cứng, hoàn toàn không lo bị ảnh hưởng thời tiết, dùngxẻng đào cũng không được, chúng cứng như đá, cũng không sợ ngấm nước." 
Điếu bát xem xét một lúc, gật đầu nói: "Không sai, đúng là đất nện hỗn hợp, loại đất mà một bát thịt đổi lấy một bát đất đấy." 
Mặt dày hỏi lại: "Dùng thịt để đổi đất? Thế thì chẳng thà ăn thịtluôn cho xong, một hố đất rộng thế này thì bao nhiêu thịt cho vừa?" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-cam-ma-khoc-duoi-ho-tien-don/2384654/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.