Phó Lãng không chỉ đơn thuần là nói mà còn dần đưa tay vào sờ bụng rồi lại lả lướt lên phần ngực.
Trêu ghẹo đoá hoa nhỏ ở đó rồi đi xuống vị trí trong quần thì bị bàn tay nhỏ kia nắm lại:
- Đừng...
- Nói sẽ nghe lời ta, không cãi lại, không gặp người đàn ông khác thì ta sẽ tha cho
- Tôi sẽ...
- Xưng hô cho dễ nghe
- Em sẽ nghe lời anh, sẽ ngoan ngoãn không cãi lại và chỉ có mình anh
Nghe những lời mát lòng đó thì người đàn ông cũng chịu buông chàng trai ra nhưng đôi chân đó lại tê cứng:
- Em còn muốn nữa...
- Chân tê rồi
- Ngoan ngoãn ngồi ở đây xem ta làm việc đi
Song Lãm cũng không còn cách nào mà ở đó nhìn những số liệu khô khan, nhàm chán. Chỉ được một lúc thì đã lên tiếng:
- Đồ anh mua rất đẹp, rất vừa người nhưng cùng nhau trải nghiệm đi mua sắm sẽ vui hơn đó
- Em muốn ta đưa em ra ngoài mua quần áo?
- Anh bận gì sao? Không được cũng không sao đâu
Một vẻ mặt ủ rũ chống cằm nhìn tiếp chưa bao lâu chàng trai đã dựa vào người vị chủ tịch mà ngủ thiếp đi.
Người đàn ông cũng đã phát hiện ra điều đó. Anh mãi mê ngắm nhìn khuôn mặt trầm tĩnh khi ngủ này.
Em ngày càng mê người đó. Đồ cũ của em thật là quá đáng yêu rồi, lòng ta sao cưỡng lại được.
- Nhưng chắc em sẽ đẹp nhất khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ca-rong-thich-cuong-doat/2728436/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.