Hắn ta vẫn cứ nghĩ con người này chỉ đang làm giá thì lúc này ngài chủ tịch với gương mặt lạnh như băng đi vào.
Song Lãm đâu thể bỏ qua cơ hội đó, không phải anh thì sẽ là tôi không yên đấy. Cậu trợ lý sử dụng một gương mặt hốt hoảng, lo sợ đi đến núp phía lưng vị bá tước:
- Người này... làm em sợ lắm! Nói gì mà muốn làm bí mật không phát hiện, hỏi ngài cho em bao nhiêu và còn... còn đụng vào tay em nữa
Ngài chủ tịch hừng hực sát khí, người của ta mà cũng dám nhìn ngó, đụng vào.
Nhưng vì cậu đang ở đây nên vẫn cố nén để ôm lấy cậu nhóc vào trong lòng để xoa dịu:
- Có ta đây rồi, không sợ nữa được không? Em ra ngoài đợi ta chút đi
Chàng trai như bé cún con ngoan ngoãn đi ra ngoài. Tôi đã cảnh báo cho anh trước rồi.
Bên trong lại vang vọng tiếng la hét kèm theo sự cầu xin của hai cha con đó vô cùng khẩn thiết.
Chàng trai tựa người vào tường, miệng khẽ cười. Tôi không có nói sai một chút gì hết nhưng lâu ngày được động tay chân cũng thoả mái lắm!
Chỉ được một lúc tên tổng giám đốc Phan vẻ mặt kinh hãi đi ra tìm đến cậu trợ lý:
- Cậu vào ngăn ngài ấy lại đi. Không con tôi sẽ chết mất. Tôi thay mặt nó xin lỗi cậu...
Lại ra vẻ đạo mạo, hai cha con đều vung tiền ra để cưỡng ép người khác, nếu là không phải mình thì chắc bị tên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ca-rong-thich-cuong-doat/2728423/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.