Mới sáng sớm trời đã có cơn mưa phùn lướt nhưng rồi đã để lại trên bầu trời trong xanh một dãy cầu vòng đầy màu sắc.
Trong ngôi nhà lạnh lẽo kia dường như cũng làm cho Song Lãm dần không còn vui vẻ nữa.
Cậu ở trong khu vườn để chăm sóc cây, cắt tỉa cho chúng trở nên gọn gàng và đẹp đẽ hơn
Tên thuộc hạ không phải đã rất nóng lòng rồi sao? Nhanh chóng đem hết chiêu trò của mình ra đi, tôi sẽ chơi cùng anh.
Đến lúc buổi trưa người con trai ấy lại tìm vào phòng làm việc, tìm ra tấm hình của của ngài bá tước và người đó để xem
Đúng thật là quá phiền não với con người này mà!
Không hiểu sao trong lòng lại rất đau, đau đến mức nước mắt lại bất giác tự rơi xuống. Sao lại xúc động như thế này?
Không biết từ đâu có miếng khăn giấy được đưa đến trước mặt của chàng trai. Song Lãm nhận lấy và nhìn lên thì đó là người thuộc hạ:
- Cảm ơn anh!
Chàng trai vội vàng lau đi những giọt nước mắt không biết tại sao lại xuất hiện này. Chính mình cũng cảm thấy đau xót cho mối tình dang dở này.
- Sống như vậy đúng là không có hạnh phúc
Câu nói mở đầu của người thuộc hạ cũng chính thức bắt đầu cho cuộc chơi không cân sức:
- Hạnh phúc? Tôi cảm thấy hạnh phúc mà!
- Ngài bá tước chỉ thích chiếm đoạt và giam giữ. Cậu nghĩ bản thân sẽ muốn sống như vậy suốt đời sao?
Đúng thật là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-ca-rong-thich-cuong-doat/2728406/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.