Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46
Chương sau
Lời đề nghị đó cũng thật sự rất kích thích nên cả ba đã rón rén quay lại phòng họp. Với cái tai của một ma cà rồng thì ngài chủ tịch đã nghe được những gì họ nói. Anh bất ngờ cúi người, giữ lấy gáy và hôn môi cậu. Cảnh tượng này đã thu vào ánh mắt của ba người đó, họ phấn khích tới mức bấu chặt vào nhau và còn muốn hét lên. Couple này là thật. Mái chèo không cần nữa bởi vì ngài chủ tịch chúng ta đi bằng tên lửa. Chàng trai cảm giác như có người nhìn thì liền quay qua nhưng bộ ba này đã nhanh chóng biến mất. Song Lãm véo hai má anh để kéo ra: - Đang ở phòng họp đó ngài chủ tịch. - Tại em dễ thương quá nên ta kìm lòng không được. Lúc ra về thì người con trai phát hiện mọi người trong tập đoàn cứ cười khúc khích không chịu ngừng mà chẳng hiểu nguyên do gì. Khi về nhà, cậu ngồi đối diện anh trước một cái máy tính để làm việc thì màn hình lại hiện lên đề xuất của một trang trên mạng. Nhân loại luôn có tính tò mò nên bấm vào xem thì thấy trang tên là "Chủ tịch lãnh đạm và cậu trợ lý may mắn" khiến chàng trai bật cười: - Trang gì vậy? Cứ là lạ mà cũng dễ thương Ai ngờ lướt xuống dưới mới phát hiện chủ tịch được nói đến là chủ tịch tập đoàn Hoàng Tước thì ra bản thân là nhân vật chính. Song Lãm đá vào chân của Phó Lãng, ánh mắt đăm đăm nhìn tên ma cà rồng gian xảo này: - Sao lại đá chân ta? Đang tính phát hoả thì chợt người con trai này như nghĩ ra gì đó mà gương mặt lại đăm chiêu: - Hình như mọi người phát hiện quan hệ của chúng ta rồi - Em không thích sao? - Em sợ... sợ người khác sẽ nói những điều không hay về ngài. - Quay đây! Chàng trai cũng bất giác đi qua chỗ của người đàn ông ấy. Anh kéo cậu ngồi xuống đùi, ôm lấy cậu: - Em đừng nghĩ nhiều. Tình yêu của chúng ta đâu ảnh hưởng đến ai, không cần phải để ý suy nghĩ của họ đâu. Anh dịu dàng xoa đầu bé thỏ nhà mình, ai dám nói bất cứ lời nào không hay thì ta sẽ cho kẻ đó biến mất. - Em nghĩ thật muốn làm gì đó để cổ vũ mọi người trong cộng đồng LGBT, mong mọi người có cái nhìn rộng mở hơn đón nhận chúng ta hơn - Có ta đây rồi. Ta sẽ nghĩ cách cho em Buổi chiều của ngài hôm sau ngài chủ tịch đưa cậu trợ lý này của mình về nhà sớm: - Em về phòng mình thay đồ đi. Ta đã chuẩn bị sẵn rồi, ta sẽ đưa em đến nơi rất thú vị. - Cứ mờ ám thôi! Vào phòng lại thấy bộ trang phục để trên giường thì chân mày nheo lại, sến sẩm quá đi thôi! Người đàn ông đã mặc cái áo sơ mi đỏ cùng với bộ vest đen và đôi giày da đen đang đứng dưới nhà đợi bé con. Người con trai ấy bước xuống với cái áo sơ mi đen và bộ vest đỏ đi trên giống giày giống anh. Nhìn thấy những gì mà ngài bá tước mặc thì cậu cũng đã hiểu. Đồ đôi nữa à, tự dưng thấy cũng đẹp. Anh cứ ngây ngất nhìn mãi về hướng của cậu, đúng là Song Lãm như thế nào nhìn cũng dễ thương: - Nhìn cũng tạm được rồi. Người con trai nhìn thấu vẻ mặt mê mệt của ngài bá tước đây, còn giả vờ gì chứ! - Em làm ngài thấy xấu hổ thì thôi vậy! Người đàn ông cảm thấy hoảng lập tức đến bên cạnh nắm lấy bàn tay mềm của chàng trai: - Đừng giận ta nha! Em là niềm hãnh diện của ta đó Song Lãm không thèm để ý tới Phó Lãng nữa mà tự mình đi ra xe. Anh đuổi theo mở cửa xe cho cậu, người tài xế cũng ngạc nhiên không dám nói gì. Vị bá tước ngồi vào xe thì ôm cánh tay, dựa đầu vào người của chàng trai ấy: - Bé cưng cười một cái cho ta xem đi. Em cười lên rất đáng yêu đó - Vậy là lúc này em rất khó ưa? - Không... không... em là tuyệt vời nhất đó Người con trai ngoảnh mặt đi, anh cũng hạ tone giọng xuống vô cùng trầm: - Lái đi - Không! Em không muốn đi nữa Người tài xế chết đứng không biết phải nên làm như thế nào. Lẽ nào ngày tàn của mình đã tới rồi. Ngài ma cà rồng kia ép cậu vào cửa và hôn rất sâu, hôn đến mức chàng trai như sắp hết hơi tới nơi: - Ngoan nào! Không thì ta sẽ làm em tại đây Lúc này chính bản thân người con trai này cũng trở nên dè dặt nhưng đột nhiên đôi mắt ấy rưng rưng: - Ngài lại bắt nạt em... ngài... quá đáng lắm! Phó Lãng quàng tay qua ôm lấy chàng trai vào trong lòng để dịu dàng dỗ dành: - Ta... ta sai rồi. Em đừng khóc nha! Em không muốn đi nữa thì mình vào nhà. - Em đổi ý rồi em muốn đi - Được, được nghe theo em hết. Thái độ của ngài chủ tịch đây lại thay đổi trong tích tắc mà trở nên nghiêm nghị: - Không nghe sao? Mau lái đi Người tài xế nhanh tay nhanh chân cho xe di chuyển trong sự bất lực. Mình làm gì sai vậy trời? Một ngài bá tước cao lãnh đi cùng với một con người bình thường nhưng lại có sức hút đến lạ làm cho bao con mắt phải đổ dồn về họ. - Đây là đâu vậy? Nhìn đẹp mà sang trọng quá! - Một buổi đấu giá đồ cổ - Đúng là rất hay đó! Song Lãm thích thú nhìn ngó khắp mọi nơi, đôi mắt long lanh như phát sáng: - Song Lãm! Tiếng gọi quen thuộc đã thu hút sự chú ý của cậu. Nhìn theo hướng âm thanh phát ra, người đó lại là Lạc Túc đang đi bên cạnh Trương Tấn. Chàng trai vui mừng khi gặp bạn mình nhưng hai người đàn ông bên cạnh họ có vẻ không hài lòng: - Đây là người ở nhà hay đợi mày sao? Giới thiệu chút đi. Song Lãm lại bất ngờ đan bàn tay mình vào bàn tay của anh mà còn nở nụ cười rất tươi: - Đúng rồi và giờ người này là người yêu của tao. Tên là Hoàng Tước Phó Lãng Khi nghe Song Lãm nói mình là người yêu thì ánh mắt của ngài bá tước lộ rõ vẻ vui mừng và hạnh phúc. Lạc Túc thất thần trong vài giây, đưa tay lên vỗ vai cậu thì anh lại giữ lấy người chàng trai mà né tránh. Người bạn thân cũng sượng rút tay lại: - Mày đùa với tao đúng không? - Thật mà! Sau một lúc nói chuyện, giới thiệu rõ về nhau thì khó khăn lắm Song Lãm mới cùng bạn mình được đi vệ sinh riêng. Đến một góc khuất ánh nhìn thì Lạc Túc giữ người bạn này lại, nhìn vào mắt cậu với đôi mắt nghiêm túc: - Mày có phải bị cưỡng ép hay gì không? - Mày nói gì vậy? - Cái người đó có tiếng tàn nhẫn, ra tay vô cùng dứt khoát... nói chung là kẻ rất đáng sợ đó Chàng trai cười gượng, thấy sự quan tâm của bạn mình thì cũng vui nhưng mà còn nhiều chuyện đáng sợ hơn cậu cũng đã trải qua. Giờ đây trái tim này đã trao cho tên ma cà rồng đó rồi. - Tao rất hạnh phúc, người này đối xử với tao rất tốt nên không cần lo nha! - Mãnh thú khi gặp phải người mình yêu thì cũng giống như bé mèo thôi! Trong lúc Lạc Túc vào nhà vệ sinh thì cậu ở ngoài đợi lại gặp phải kẻ không muốn thấy. Tên người yêu cũ với gương mặt chế giễu bên cạnh còn ôm một cô gái rất nóng bỏng: - Không ngờ ở buổi đấu giá sang trọng cũng gặp phải em người cũ. Ăn mặc như vậy là muốn câu dẫn đàn ông sao? - Vương Minh! Anh cút đi cho khuất mắt tôi Ở nơi gần đó, Phó Lãng nghe thấy giọng nói khó chịu của chàng trai thì nhanh chóng đến chỗ cậu. Một khí thế lấn át người khác toả ra khắp người anh, người đàn ông đi đến ôm lấy eo cậu thủ thỉ: - Tên này là ai vậy? - Người yêu cũ của em. Khi họ đang nói chuyện thì tên Vương Minh này không biết anh là ai nên nghĩ chắc đây là kẻ vô danh mới nổi: - Thì ra là em câu được cá rồi nhưng đừng để vẻ ngoài lừa đó. Nhiều kẻ hay cố thể hiện mình giàu nhưng chỉ là thùng rỗng kêu to. Ánh mắt Phó Lãng vô cảm đến mức đáng sợ hãi, đôi mắt ấy như sắp giết người đã làm cho tên này phải đổ mồ hôi mà run sợ.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46
Chương sau