*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(Hình minh họa do tác giả vẽ)
_______
Tên chết tiệt kéo từ trong ngăn tủ ra mấy cái cà vạt rồi trói tay chân tôi lại. Thằng cha này ngoài học quăng thòng lọng hình như còn rướn luôn sang nghệ thuật thắt dây Nhật Bản, động tác thuần thục gọn ghẽ như người nông dân gói bánh chưng bánh tét vậy. Nếu người bị trói không phải là chính mình, chắc tôi sẽ đứng một bên trầm trồ tán thưởng không ngớt. Khi đã kiểm tra dây trói kỹ càng, hắn đi đến bàn làm việc, mở các ngăn tủ lục tìm thứ gì đó. Tôi nằm sóng soài trên sàn nhà, hoảng sợ nhìn bóng lưng đang lúi húi lục lọi.
“Tên khốn nạn mắc dịch bỉ ổi vô liêm sỉ này! Thả tôi ra!”
Hắn vờ như không nghe thấy tiếng la hét chửi cha chửi mẹ của tôi, vẫn cúi đầu tìm kiếm.
“Thấy rồi!”
Hắn cười cười, trên tay cầm cây kéo và cuộn băng keo. Cây kéo sắc lẻm sáng choang chói mắt hoà với khuôn mặt cười tươi ẩn chứa sát khí của hắn tạo thành hiệu ứng hình ảnh còn ghê rợn hơn cả trailer phim kinh dị. Tôi rùng mình, lắp bắp:
“Muốn…muốn làm gì hả? Anh mày, anh mày không sợ đâu!”
Hắn nhanh chóng hành động thay cho câu trả lời, quấn băng keo vòng quanh đầu tôi cố định cục phân lại. Băng keo được quấn rất chặt làm đầu tôi bị ép lại đau đớn. Để chắc ăn, hắn cứ quấn qua quấn lại, quấn tới quấn lui ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-bon-cau/106589/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.