"CÓ ĐIỀU, TA KHÔNG TIN CẬU ẤY CỨ CHẾT ĐI NHƯ THẾ. KHỔ CỰC NHƯ VẬY MỚI ĐẾN ĐƯỢC LÂN TIÊU, SAO CỨ THẾ MÀ QUÊN ĐI."
________________________________________________________________________________
Tháng Hai, năm Tề Tuyên Minh thứ tám, được Tuyên Minh Đế kiên trì khuyên bảo một lần nữa, Tề Hoàn Duyên từ La Độ trở về Tề đô Dao Kinh. Lúc Tề Hoàn Duyên đến là dẫn theo ba ngàn quân Niễn Trần gấp rút lên đường thâu đêm suốt sáng, trong vòng năm ngày đã tới La Độ; lúc quay về chỉ có y quan Lô Giải chăm sóc dọc đường, kiệu xe không dám đi nhanh, lại thêm thời gian đó đất Ngụy gặp tuyết lớn hiếm thấy, đường trơn đi khó, mất những hai mươi ngày trời mới về tới Dao Kinh. Sử chép, Tuyên Minh Đế đích thân chờ ở cửa Bắc Hoa đón Tề Hoàn Duyên vào thành, thời điểm nhác thấy xa liễn của Hoàn vương từ xa, lã chã rơi nước mắt.
Bộ dáng chú cháu thuận hòa trên nét mặt Tuyên Minh đế có thể lừa gạt được muôn dân, nhưng không thể nào che giấu được sự nghi kỵ và thù hận của hắn đối với Hoàn vương trước mặt các quan thần. Sau khi về kinh, Hoàn vương được gia phong đất đai, riêng bản thân Tuyên Minh đế còn vì để thúc phụ an tâm tu dưỡng mà sửa chữa lại phủ Hoàn vương, từ đó cũng bắt đầu giam lỏng Hoàn vương dưới danh nghĩa điều dưỡng. Từ lúc lên triều vào những năm cuối thời Chiêu Hòa đế đến Giám quốc phụ chính thuở còn chưa đến đôi mươi, lại đến khi bị trọng thương ở La Độ mà cả đời không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-uyen/2544807/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.