- Cái gì? Mày muốn kết hôn? - Trình Hoa kích động đập bàn đứng dậy, cái tin này, cũng quá sốc đi. Làm sao cô có thể đứng yên nhìn bạn mình sống mà không có hạnh phúc tồn tại trong quãng đời còn lại đây? Biết là mang ơn, nhưng trả ơn bằng cách này, thật sự đúng đắn?
Biết là sẽ vậy mà, cũng may Hồ Anh Vũ đã kịp thời chặn cái miệng của Trình Hoa lại để nó không giúp cô lan truyền cho cả công ty biết.
Khi đã bình tĩnh trở lại, Trình Hoa giằng tay Hồ Anh Vũ đang bịt miệng mình ra, nhăn mặt nhắc nhở.
- Đó không phải tình yêu!
Hồ Anh Vũ rũ hàng mi dài rậm xuống, một câu nói phũ phàng nhưng nó lại là sự thật hiển nhiên. Như là Hà Như nói, cô không thể mang ơn mà không thể trả được, dù không biết kết hôn, có thật sự là sự lựa chọn đúng đắn không nhưng đó là tất cả những gì cô có thể làm. Đến cuối cùng, cô vẫn là một người ích kỉ.
- Tao biết mày làm vậy là vì trả ơn nhưng mày có chắc mày làm vậy là công bằng với anh ấy?... Không trả lời được chứ gì? Thấy chưa, mày cũng hiểu mà?!
Hiểu thì làm được gì, hiểu, có thể bù đắp được những khoảng trống của quá khứ sao?
- Tình cảm có thể từ từ vun đắp, tao sẽ cố gắng để yêu anh ấy nhiều hơn.
Trình Hoa đang hứng khởi, giọng điệu bỗng trùng xuống, dường như trong thâm tâm cô đang chìm vào dòng suy nghĩ.
- Sẽ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3208834/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.