Dù là bạn thân Hồ Anh Vũ cũng không nói toàn bộ sự thật cho Trình Hoa biết. Cũng vì là bạn thân nên Trình Hoa không muốn làm Hồ Anh Vũ phải lo lắng.
Nếu không phải tận mắt chứng kiến cảnh Trình Hoa ngồi ôm mặt khóc một mình trong phòng làm việc thì cô còn cho rằng nó đã quên được hoàn toàn Trần Thế Lãm. Vậy nên mới có câu “Hỏi thế gian tình là gì?”
Hồ Anh Vũ ngẩn mặt đi trên đường. Mỗi lần như vậy, tâm hồn cô đều không đặt ở trái đất. Hậu quả là Hồ Anh Vũ tông phải biển hiệu quảng cáo sách ven đường, may thay, một bàn tay đưa ra kéo cô vào lòng. Đàm Gia Khánh buông Hồ Anh Vũ ra, anh cúi đầu nhìn cô giận dữ quát.
- Sao em đi đứng mà không nhìn đường vậy hả?
Hồ Anh Vũ có hơi ngạc nhiên khi nghĩ rằng anh ta vì quan tâm cô mà nổi giận.
Sau lần gặp cô ở biệt thự Tần Duệ Minh, anh ta vẫn luôn thường xuyên đến chơi, nhưng lần nào cũng vậy, chỉ nói được răm ba câu là hai người lại bắt đầu cãi nhau. Lần này đúng là kì tích khi hai người đã nói chuyện được kha khá mà bầu không khí vẫn yên bình.
Đàm Gia Khánh híp đôi mắt phượng lại nhìn Hồ Anh Vũ, vẻ mặt có hơi hiếu kì, anh hỏi.
- Đang nghĩ gì vậy?
Đoạn, cô ngẩng đầu nhìn anh, trong đôi mắt thanh tú đan xen nhiều cản xúc.
- Theo anh, làm thế nào để hoàn toàn quên đi một người?
Đàm Gia Khánh hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3208832/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.