Trình Hoa sau khi biết Hồ Anh xảy ra tai nạn, cô liền quăng bản hợp đồng trị giá 100 triệu chạy đến nhà bạn.
Hò Anh Vũ hơi nhăn mặt nhìn Trình Hoa đang ôm chân mình khóc dầm trời mag dở cười dở mếu.
- Này. - Cô dùng ngón trỏ chọc chọc vào vai Trình Hoa khẽ gọi. - Này!
- Gì?
- Bộ mày thích ôm chân tao lắm hả? - Hồ Anh Vũ vô tội nói.
Nghe xong, Trình Hoa ngẩng đầu lên, mở to hai mắt nhìn kẻ cười đáng đánh trước mặt đầy căm phẫn.
Hồ Anh Vũ nhịn không được phì cười, dùng hai tay kéo Trình Hoa từ dưới đất lên ghế, cô buồn cười nói:
- Mày khóc lớn vậy người ngoài không biết tưởng tao đi sớm.
- Mày vẫn còn tâm trạng đùa được à? - Trình Hoa bĩu môi, bộ dạng giận dữ đấm một cái không mạnh không nhẹ vào chân cô.
Thấy Hồ Anh Vũ nhăn mặt, tưởng làm đau cô, Trình Hoa vội cúi đầu rối rít xin lỗi.
Hồ Anh Vũ bỗng nhiên bật cười, bộ mặt chốc lát quay ngoăt 180 độ. - Được rồi, đừng giận nữa, tao không sai thật mà.
Trình Hoa nhìn Hồ Anh Vũ cau chặt mày, một lúc lâu sau mới miễng cưỡng mỉm cười. - Coi như tao sợ mày.
Hồ Anh Vũ mỉm cười cũng không nói gì thêm. Với cô đây chỉ là một vụ tai nạn bình thường, chỉ là tử thần lựa chọn cô chĩa lưỡi hái lần này, may thay lưỡi hái bị lệch, cô vẫn còn sống.
- Nhưng mày đã cứu Tần Duệ Minh, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3208816/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.