Thọ điển tại Thiên An Điện tiệc không giống tiệc, nghị không giống nghị.
Nguyễn gia gia chủ mượn lý do thủ hộ hương khói tại quê nhà để thoái thác việc vào kinh, hắn nói Nguyễn thị có tộc quy, phận làm gia chủ phải thủ vệ linh đường, không được phép rời đi nơi khác.
Đây tự nhiên là quy định rắm chó mà Nguyễn Quốc Uy vẽ đi ra, thế nhưng Bệ Hạ vì lẽ đó cũng không tiện ép buộc.
Từ lúc lời đề nghị này được Bệ Hạ đề xuất, trong điện tựa như biến một tổ ong mật phát sinh đủ tiếng bàn luận ong ong to nhỏ, Lưu Khánh Đám ngồi bên dưới khuôn mặt không thể hiện thế nhưng bàn tay y nắm chặt lấy tước rượu như thể muốn bóp nát nó vậy.
Không khí đột nhiên có chút căng thẳng cho đến khi Lê Viễn Sơn cùng Thân Văn Nghị đi tới, Lê Vương vừa bước vào trong sảnh điện, thần thái tự tin hào sảng cười nói:
- Bệ Hạ, nếu Quốc Uy không muốn chi bằng để cho Viễn Sơn ta đi ha ha...
Lời này nói ra khiến đám quan lại trong điện thêm phần cả kinh nhìn lại, Lê Viễn Sơn không ngại, một mạnh mang theo Lê Nghi Phượng đi thẳng tới chỗ Nhân Tông, hai cha con cúi đầu bái phỏng, thịnh tình chúc thọ cho Bệ Hạ.
Lê Viễn Sơn lời nói nửa đùa nửa thật không phải không có tác dụng, ít nhất hắn cũng khiến không khí ở đây bớt căng cứng đi phần nào, Nhân Tông khoé môi lộ tiếu ý nhìn hắn, cũng bông đùa nói:
- Viễn Sơn, khanh thật muốn làm sao?
Lúc này, Lê Viễn Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360726/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.