Tiệc tại Thiên An điện, Lê Vương Lê Viên Sơn khoan thai đến muộn, Thân gia gia chủ Thân Văn Nghị cũng theo ở phía sau.
Phải đoàn của hai người này không ít không nhiều, đa phần đều là thân tín có chức trách trong quân, với tư cách của bọn hắn có thể vào cung chính là chuyện cực độ may mắn, cơ hội hiếm thấy.
Đỗ Anh Vũ liếc mắt nhìn qua chỗ hai người này, sau thì dừng lại trên thân gã hộ vệ phía sau lưng Thân Văn Nghị, nhớ mang máng tên này gọi Thân Lợi, là huynh đệ đồng tông kiêm thiếp thân hộ vệ của Thân Văn Nghị thì phải.
Bình thường Đỗ Anh Vũ sẽ không để mắt với những kẻ như Thân Lợi, thế nhưng ai bảo ngày đó tên này phô diễn ra tiễn nghệ siêu phàm, là một kẻ yêu thích bắn cung, Đỗ Anh Vũ tự nhiên có thiện cảm với y, thầm tính toán chuyện đào góc tường.
Nghĩ nghĩ một chút, Đỗ Anh Vũ chủ động tiến lên chắp tay hướng Lê Viễn Sơn cùng Thân Văn Nghị hai người cười nói:
- Lê Vương, Thân Soái ha ha, hai vị đến muộn...
Lê Viễn Sơn bật cười, lắc đầu đáp:
- Không có cách, kinh thành đột nhiên có chút rối loạn, hại người chúng ta phải đi đường vòng mới tới được đây.
Đỗ Anh Vũ nghe vậy liền không giấu được cử nghi hoặc, vội vã hỏi:
- Kẻ nào mù loà mà dám chặn đường hai vị vậy? Thật không biết chữ chết viết như thế nào sao?
Khuôn mặt Lê Viễn Sơn đột nhiên lộ vẻ cổ quái, trầm ngâm nửa ngày thì hắn mới đáp:
- Là cha ngươi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360724/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.